Thư đến: '... Lúc nào Thầy rảnh rỗi Thầy cho con thơ con đọc cho nó mở trí'
Kính Đức Thầy,
Đầu Xuân năm mới con chúc mừng Thầy được vạn sự an lành.
Kính thưa Đức Thầy, Thầy từ ngàn dặm xa xăm về đây ăn Tết với chúng con, con rất vui mừng, đáng lẻ con phải có quà quý để dâng lên Thầy nhưng con nghĩ quà quý đó không thể thiếu, vì vậy nên con xin dâng lên Thầy món quà nho nhỏ để Thầy thưởng thức nhớ lại quê nhà, con xin Thầy nhận nơi đây lòng thành kính của con.
Thầy ơi! Thầy có cho con một câu thơ con rất thích thú, con cứ đọc hoài. Lúc nào Thầy rảnh rỗi Thầy cho con thơ con đọc cho nó mở trí, sao con khờ quá, sao con lại thích đọc thơ của Thầy. Con dừng bút, chúc Thầy vạn an.

Con,
LTT
 
Thư đi:
Sydney, ngày 13 tháng 2 năm 1997

T con,
Thầy vui nhận được thư con, được biếtcon vui trong thâm tình đạo pháp, muốn tương ngộ Thầy. Con biết sự hiện diện của Thầy ở đây đóng góp một phần ảnh hưởng cho con thức tâm tự tu. Con muốn đọc thơ của Thầy viết, đây Thầy viết ít câu cho con đọc chơi khi rảnh rỗi.

Đời là tạm bợ đó con ơi!
Biết tu biết tiến sống kịp thời
Thời nay giao cảm không giành giựt
Thức tâm điêu luyện trở về nhanh
Gia công tự tiến tự hành
Khai tâm mở trí thực hành đến nơi
Bên trên sẵn có tranh Trời
Tâm ta cũng vậy nơi nơi tiến hòa
Cảm thông nguyên lý tình Cha
Bình tâm học hỏi chan hòa tình thương
Tự mình thực hiện gieo gương
Đời là tạm cảnh yêu thương muôn loài
Chẳng còn nung nấu hỏi đòi
Tự mình thức giác tự coi rẻ mình
Thực hành khai triển hành trình
Chính người vọng động chẳng minh luật Trời
Thực hành khai triển hợp thời
Trí tâm thanh nhẹ đời đời dựng xây
Xa xưa cho đến ngày nay
Trong vòng vọng động khó thay tình Trời
Bình tâm hành pháp sáng ngời
Tâm minh tiến hóa hợp thời tiến thân
Khai thông thức giác cơ tầng
Tự minh tự tiến cao tầng tự đi
Chẳng còn lý luận nghĩ suy
Quy không chơn pháp càng đi càng rành
Thực hành tiến tới mới nhanh
Không nuôi lười biếng rõ thanh rõ hòa
Quy nguyên giềng mối thật thà
Tình thương đạo đức chan hòa thương yêu
Càn khôn vũ trụ chơn điều
Chúc hiền tiến hóa đạt siêu hơn người
Khai thông ươm nở nụ cười
Đời là tạm cảnh người người ham vui
Tự mình thức giác rèn trui
Cảnh đời điêu luyện an vui tiến hòa
Khai thông từ trược tới thanh
Về không tiến hóa thực hành đến nơi.

Con có thì giờ học thuộc lòng, đọc chơi để mở trí.
Chúc con vui khỏe.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
Tìm: