301. Nhìn thấy Vía – xuất hồn mới kiểm soát được ngũ hành  checkbox
  Hỏi : Có khi con thấy con đang nhập định con thấy con ra, con đang đi chơi trên con đường hay qua một cánh rừng xanh cây cỏ đẹp, có khi thì con thấy...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Đó là cái vía đó, cái vía (cười)…, mà nhớ nó hoài đó! (cười). Cũng như tôi đã phân tách… bởi vì sẵn đây phân tách cho tất cả bạn đạo biết:...
302. Nhìn thấy vòng tròn sáng rọi ngay chỗ nằm  checkbox
  Hỏi : Sau khi con thiền xong con công phu con nằm xuống thì trong lúc con đang thiêm thiếp thì lúc đó trời tối thui mà sao con thấy trên chỗ nằm con...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Cho nên khi con dụng tâm tập trung mà niệm Nam mô A Di Đà Phật tưởng đến Đấng Di Đà, Đấng Di Đà chiếu ngay. Đó là luồng điển minh quang của Đấng Di...
303. Nhổ răng đau quá nên không ngồi thiền được  checkbox
  Hỏi : Trong cái thời gian con nhổ răng, con muốn ngồi thiền mà không được. Thầy dạy giùm con ngồi thiền cách nào cho được Thầy?
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Trong thời gian nhổ răng (cười) đau quá mà, đâu có ngồi được! Tôi cũng là nhổ răng hết, chị tưởng tôi có răng thiệt hả? (cười) Nhưng mà ý chí tu...
304. Những đặc biệt của Pháp Lý Vô Vi  checkbox
  Hỏi : Như vậy Pháp Lý Vô Vi có những đặc thù gì mà chúng tôi cần phải nương theo pháp đó để đạt được Thanh Tịnh như ông nói?
  Đáp : Phải dấn thân! Khi mà chúng ta giáng lâm xuống thế gian là dấn thân trong cái khổ. Chính chúng ta làm chủ cái xác mà không biết làm chủ, cho nên bị cái xác...
305. Những lợi ích của Pháp Lý Vô Vi  checkbox
  Hỏi : Xin cho biết ích lợi cụ thể của phương pháp này?
  Đáp : Tôi thấy Pháp Lý Vô Vi Khoa Học Huyền Bí Phật Pháp rất hữu ích vì đem con người tới thông minh và bàn cãi rõ rệt hơn. Nó hợp thức hợp thời và bất...
306. Những mời gọi của cõi Địa Tiên  checkbox
  Hỏi : Khi mà mình xuất hồn được lên cõi trên thì thường phải đi qua cõi địa tiên. Nhưng mà đi qua cái cõi địa tiên họ mời chào, nếu mà...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Không có làm gì khó dễ hết, mình từ chối là mình đã có con đường khác mình tu mình đi lên đi, từ địa tiên đi lên thiên tiên rồi từ thiên tiên mới...
307. Những ý tưởng đối nghịch trong tâm tưởng của một hành giả  checkbox
  Hỏi : Từ bấy lâu nay thì con có việc thắc mắc là hình như trong con người con, nó có hai con người: có hôm thì con thấy là mình trì trệ trong việc...
  Đáp : (xem cột bên phải)  - [download]   - ArrowFromIcon
Cái này không có phải ép xác, cái phương pháp này đâu có phải ép xác. Cho nên trong người nó có hai cái: cái Hồn, và cái Vía và lục căn lục trần, thấy...
308. Niệm  checkbox
  Hỏi : Thế nào là "niệm"?
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
"Niệm" là ý niệm, cái ý mình tưởng, niệm trong cái sự thanh nhẹ chớ không phải là la lô cho người ta nghe. Cái đó là "khẩu khai thần khí tán", không bao...
309. Niệm Lục Tự Di Đà  checkbox
  Hỏi : Thế nào là niệm "Nam Mô A Di Ðà Phật"?
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Niệm "Nam Mô A Di Ðà Phật", co lưỡi, răng kề răng, miệng ngậm, mắt nhắm. Dùng ý thầm niệm:
NAM: khi ý thầm niệm chữ "Nam...", chú ý tập trung ngay...
310. Niệm Phật  checkbox
  Hỏi : Tại sao phải niệm Nam Mô A Di Đà Phật?
  Đáp : Mục đích niệm Nam Mô A Di Đà Phật là một liều thuốc khai đại trí, chứ không phải niệm Phật để nhờ Phật độ hay là dụng ý hại người khác. Tự...
 
của tổng cộng 510 Câu vấn đáp (được phổ biến) theo thứ tự của phần Tựa.
left-blu2 left-blu3 27 28 29 30 [31] 32 33 34 35  right-blu3 right-blu2
Master in 1980s
 
 
 
Những ý tưởng đối nghịch trong tâm tưởng của một hành giả
 
Hỏi: Từ bấy lâu nay thì con có việc thắc mắc là hình như trong con người con, nó có hai con người: có hôm thì con thấy là mình trì trệ trong việc tu hành, thì muốn, có cái ý nghĩ là muốn nhờ Thầy trừng phạt. Hôm sau thì con nghĩ khác, như sự một phản bội vậy, là: Bảy ức niên thì bảy ức niên, tại sao mình phải ép mình, ép xác?   -  ArrowFromIcon
Đáp:
download [mp3]
 
Cái này không có phải ép xác, cái phương pháp này đâu có phải ép xác. Cho nên trong người nó có hai cái: cái Hồn, và cái Vía và lục căn lục trần, thấy chưa? Lục căn lục trần mà khi nó biết con tu rồi đó, nó tìm cách nó làm cho Chủ Nhơn Ông phản lại cái đạo, bắt buộc như vậy. Nó làm cho Chủ Nhơn Ông phản cái đạo, để chi? Để nó nắm lại cái chủ quyền tăm tối hồi xưa, phải nhớ cái chỗ này. Rồi cái Vía cũng vậy nữa: mình giáo dục nó tu, có ngày nó hiểu được, nó thông cảm được, và nó thực hành được, và nó nghiêm trị được lục căn lục trần, cái ngày đó nó thích tu ghê lắm! À, rồi một ngày nào mà cái Vía giải đãi á, vì Chủ Nhơn Ông muốn nó làm việc này, muốn nó hiểu việc kia, hiểu việc nọ nhiều quá, cái nó bỏ đạo, cái Vía nó bỏ đạo. Bỏ đạo, thì lục căn lục trần nó vươn lên, nó nói: Bảy ức niên là bảy ức niên chứ, việc gì mà phải ép xác? Nhưng mà nó không thấy rõ, bởi vì nó ngu cho nên phân rõ cái tăm tối của lục căn lục trần. Nó không biết giá trị của sự cấu trúc siêu nhiên. Con thấy bây giờ lấy cái bát này liệng dưới đất, nó bể từ mảnh. Hỏi chứ bao nhiêu niên kiếp nó mới hội lại một cái chén, thấy chưa? Mà nếu chúng ta có phần hồn, mà chúng ta đi theo con đường tăm tối, và bỏ cái nguyên căn sẵn có sáng suốt của chính chúng ta, thì chúng ta bị tan rã đi, thì có phải bảy ức niên nó mới hội tụ lại được không? Đó, cho nên sự tăm tối của lục căn lục trần lấn áp Chủ Nhơn Ông, và muốn Chủ Nhơn Ông bỏ tu để nó hướng về tham dục của tình đời. Cho nên nó khôn ngoan lắm, nó là con ma mà! Trong xác chúng ta có con ma, nó bày đủ thứ hết á, rồi một chập cái nó bày cho con sợ, sợ ông Trời ông Phật, bày cái coi ông Trời ông Phật không ra cái gì hết, vì nó chưa hiểu.

Còn cái nguyên lý của bảy ức niên này thì mình phải truy tầm và mình phải tìm hiểu cái căn cội mình đã qua nhiều giai đoạn đau khổ. Giai đoạn đau khổ ở chỗ nào? Mình thấy cọng cỏ ở nhà mình bị gãy, mình cũng đau lòng, cái bông mình bị gãy, cũng đau lòng, cái chén bể, mình cũng đau lòng! Nó ở ngoài thân tôi, tại sao tôi đau lòng? Vì những cái trạng thái này tôi đã qua rồi, tôi đã khổ rồi, tôi đã cực nhọc rồi, tôi đã đau đớn tôi mới có cơ hội tiến hóa thành hình con người. Ai hy sinh nhiều, ai đóng góp nhiều cho xã hội tốt đẹp, cứu những người đau khổ, tôi lại thấy vui, thấy chưa? Tôi đã làm, mọi trạng thái tôi đã làm, tôi mới cảm ứng được. Cho nên nhiều trạng thái tiến hóa rồi mới thành con người, thành ra nó có bảy ức niên. Côn trùng, vạn vật tiến lần, tiến lần, tiến lần, rồi nó mới trụ thành một cái Tiểu Thiên Địa. Cho nên con người nó có thể sánh với ông Trời, và nhiều khi nó giận luôn cả ông Trời, nó ăn thua với cả ông Trời. "Trời ơi, tôi mới bước ra đi chơi mà mưa, ông Trời bất lương!", nó chửi liền. Đó, nó càng chửi chừng nào, nó càng được học bài chừng nấy. Nó càng chống ông Trời chừng nào, nó lại khép nó trở về trong cái phạm vi eo hẹp. Rồi đụng phải, lúc đó nó mới thấy cái giá trị sáng lạn của bên kia.

Cho nên, chúng ta ai ai cũng phải học. Qua những cơn kích động, rồi mới trở lại với thanh tịnh, mới hiểu rằng: Ô, Trời Đất yêu thương tôi vô cùng, không có bao giờ bỏ tôi. Thanh khí điển ban cho tôi hằng ngày, hằng giờ, hằng phút khắc, ấm no đầy đủ. Luôn cả tu, muốn tu cũng có người phục vụ tôi, tôi hạnh phúc vô cùng! Lúc đó, tôi mới thấy rõ sự yêu thương của Thượng Đế đã giúp tôi để tôi tiến về cái văn minh siêu cấp. Thầm tu, thầm tiến trong tâm tôi, tôi mới thấy cái siêu cấp vui vẻ vô cùng, buông bỏ tất cả đi: xác này không phải của ta, và tất cả không phải của ta, chỉ có cái thức là ta mà thôi. Bây giờ ta cảm thức phận sự của một ông Trời đối với người con, ông Trời đối với nhơn loại, sự gánh vác của Ông vô cùng ngày đêm lo lắng. Ngày nay chúng ta có căn nhà mà ta còn bắt điện đầy hết cả căn nhà, bật chỗ nào cũng sáng chỗ nấy; hỏi chớ ông Trời, Ổng đã lo cho chúng ta chưa? Lo nhiều lắm, lo từ việc một, lo hơi thở, lo miếng ăn, lo chỗ ở, lo đầy đủ cho chúng ta, mà chính chúng ta là người phản bội. Chúng ta hiểu được rồi, chúng ta mới có cơ hội nghiêm trị lục căn lục trần và giáo dục nó phải thực hành đúng đường lối như vậy. Một thời gian thì tất cả thầy trò minh giải, lúc đó lục căn lục trần biết rồi.

- Nhưng mà, sao con thấy con yếu đuối quá!

- Đó, thì con phải thực hành! Cho nên cái pháp nó giúp con vậy đó, cho con thấy rằng, ông Tám là cái gì? Cũng con người yếu đuối như con, con hiểu chưa? Rồi Ổng nhờ niệm Phật Ổng mới vượt qua. Ngày hôm nay Ổng mới thuyết lại cho chúng ta nghe. Mà cái thao thao bất tuyệt của Ổng do đâu đây? do cái dày công của Ổng làm thành. Bây giờ con muốn nên sự nghiệp, con phải làm chớ! Xuống bếp muốn làm một dĩa đồ ăn ngon, cũng phải nghiên cứu chớ, phải không? Con có phải tin càn đâu? Có phải tôi tin ông Tám mà tôi làm như vậy đâu? Tôi về tôi nghiên cứu, tôi nghiệm, tôi làm, tôi hành như vậy. Hồi trước ông Tám như vậy, tôi làm như vậy, tôi được không? Tôi chưa đi một bước đường nào giống ông Tám, thì tôi thấy rằng, chán quá! Hỏi chớ, chán rồi tôi đi đâu? Tôi có con đường nào giải quyết cho chính tôi không? Không, vậy tôi phải làm thế nào? Tôi phải trở lại sự dày công cho tôi, tôi có một chút sáng suốt, tôi phải ôm lấy sự sáng suốt đó và vun bồi sự sáng suốt đó, và tận dụng sự sáng suốt đó, thì tôi mới khai mở tất cả, con thấy không? Những anh em về đây, làm sửa căn nhà, này kia kia nọ. Những người đó phải tận dụng sự sáng suốt của Ngài và thấy rõ rằng đây là một nơi của Thượng Đế ân ban, và tôi tưởng Trời, tôi thấy sức mạnh của Trời luôn luôn làm đẹp cho tất cả mọi người, bây giờ tôi hy sinh, đóng góp, cho nên nó mới thành tựu một nơi chúng ta ngồi đây, thấy chưa? Nếu anh em không cố gắng và không có cái tinh thần nhắc nhủ của Thượng Đế, và không thấy sự vô cùng của Đấng Cha Lành và không thấy sự phục vụ vô cùng của Ngài, thì làm sao mà thấy được ta đang trì trệ?

Nhưng ngày hôm nay, con biết con trì trệ, con biết còn nuôi cái sự phản trắc nó đã từ lâu, mà chính mình làm, bây giờ mình phải tháo gỡ. Đã có cái kỹ thuật tháo gỡ là cái pháp tu này, chỉ cố gắng, dù trồi lên trụt xuống cũng phải ráng làm, há! Người ta nói là bước hai bước, bằng cách nào mới lên khỏi miệng giếng; mà mình bước, mới trợt có một cái trầy chân, cái mình la, nói: ông đó chỉ bậy! Thử làm lại một lần nữa coi, thì chúng ta đi được, thấy không? Cái đó là một kỳ công, chớ không phải món quà, không phải đợi ông Trời cho nữa. Ông Trời ban một lần một thôi, Chúa đã ban ơn một lần một rồi; bây giờ con có đầy đủ, tấn, thối, do con quyết định; nếu không quyết định, là tự hại mình mà thôi, con hiểu không? Cứ cố gắng đi.

Bạn đạo: Dạ, con cám ơn Thầy.

- Tất cả những người ở đây thành công là do sự cố gắng, chớ không có phải là ỷ lại mà làm. Cái phần trên thì luôn luôn hộ độ chúng ta, mà ta cố gắng ta tới là ta mới hưởng được cái thanh quang của Chúa, của Phật.

 
--- oOo ---
 
 
right-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
 
Ghi Chú:

Trang Vấn Đáp này đang được cập nhật thường xuyên. Mọi ý kiến đóng góp, yêu cầu, hay thắc mắc, xin thư về chúng tôi qua địa chỉ info@vovilibrary.net. Đa tạ.

Tìm:
>> Advanced Search