221. Lục tâm thông  checkbox
  Hỏi : Thưa đức ông Tám, lục tâm thông là gì ạ?
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Lục tâm thông: Đó, bây giờ mình làm Soi Hồn, Pháp Luân, Thiền Định là mở lục tâm đó. Nam Mô A Di Đà Phật chứ gì? Mà trong đó nó cũng là Lục Căn nữa,...
222. Lúc thiền gót chân bị nóng - Làm pháp luân nằm cho khai thông Tứ Chi và giải dâm tánh  checkbox
  Hỏi : Sau khi mà làm Pháp Luân Thường Chuyển xong đó, nhập định. Nhưng mà ngồi một chút xíu tự nhiên cái gót chân nó nóng rất là nóng và khó...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Cái đó không đúng! Cái Pháp Luân chưa đúng, Pháp Luân chưa đúng!

Bạn đạo: Mà tại sao cái gót chân nó lại rất là nóng, nó nóng như lửa?

Nó...

223. Luồng điển chơn thức bên trên hổ trợ cho xác thân  checkbox
  Hỏi : Dạ con có được vài cái ấn chứng, con xin bạch với Thầy và để trình với bạn đạo. Con tưởng rằng không sớm thì muộn các bạn đạo...
  Đáp : (xem cột bên phải)  - [download]   - ArrowFromIcon
Cho nên tu Vô Vi… Tại sao mấy người đi bộ với tôi một chập, tôi bỏ mất? Ai rút tôi đi? Cho nên cái chơn thức nó ở bên trên. Mà khi chị buông tất cả,...
224. Luồng điển xuống trong những Đại Hội Vô Vi  checkbox
  Hỏi : Tại sao có những luồng điển xuống trong những Đại Hội Vô Vi? Sự giáng điển đó có trái với Vô Vi không? Có làm người mới tu tập sợ...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]
- Dạ trước hết, thưa Thầy tại sao có những luồng điển xuống trong những Đại Hội Vô Vi?
- Luôn luôn có, để chứng minh cho Khoa Học thấy rõ rằng:...
225. Luồng gió mát cuống họng là nhâm mạch bắt đầu chuyển  checkbox
  Hỏi : Sao ở cái cuống họng con đó nó cứ có cái luồng gió ra mát, nó chỉ từ đây đến đây thôi.
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Cái đó là phải cố gắng làm pháp luân thường chuyển nhiều nữa. Bởi vì nó bắt đầu muốn chuyển cho cái nhâm mạch nó thông, nó sẽ đi dài xuống dưới...
226. Lưu luyến  checkbox
  Hỏi : Khi mà người xuống trần này, khi mà phải lìa trần thì thường thường bịn rịn với trần gian. Bây giờ có người phải xuống Địa Ngục...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Bị sao? Bị bịnh gì?

Bạn đạo: Bịn rịn. Ví dụ như mình khi mình sống ở trần này, lúc mình chết thì thế nào mình cũng lưu luyến lấy trần. Thế...

227. Ma quỉ xung quanh nhiều lắm, không nên mất lòng họ  checkbox
  Hỏi : Sao tôi nhìn thấy có người không phải là người, mà là quỉ... Con thấy những người làm việc trong quầy hàng thịt... tay chân và nét mặt...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]
Có chứ. Bởi vì cái luồng điển của họ bị giam ở trong gan. Lúc mở miệng, mình cũng biết họ quỉ rồi; nói toàn là sân hận không à. Nhiều lắm. Mà có...
228. Ma quỷ cũng là thiêng liêng, nhưng trược hơn  checkbox
  Hỏi : Ma quỷ cũng là hồn, vậy cũng có thể gọi nó là thiêng liêng được không?
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Nó là thiêng liêng. Nó đi trong cái giới nhẹ nhưng mà nó trược hơn cái giới Tiên, giới Phật.
229. Mang nợ Thầy – Luồng điển hòa tan với các giới  checkbox
  Hỏi : Hồi xưa rượu chè bài bạc, bây giờ thì bỏ hết rồi thành ra con cũng mừng, gia đình con vậy. Con nghĩ lại con thấy anh chị em mà còn trong...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Không có mang nợ đâu. Con thức tâm, thì cũng có duyên để tu được nhiều kiếp, bây giờ mới có cơ hội tu. Bây giờ con đang bận cái áo nó đề model "Jazz"...
230. Mặt mày nhăn nhó khi điển rút  checkbox
  Hỏi : Khi điển rút trên bộ đầu hành giả là lúc đó hành giả đang được thấy thanh nhẹ, mà nhiều khi điển rút quá thì mặt mày nó nhăn nhó,...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Không sao, ăn thua mình giữ ngay trung tim thôi. Cái đó là vì những cái thần kinh của bộ mặt mình nó yếu, nó mới bị rút như vậy; một thời gian tương lai...
 
của tổng cộng 510 Câu vấn đáp (được phổ biến) theo thứ tự của phần Tựa.
left-blu2 left-blu3 19 20 21 22 [23] 24 25 26 27  right-blu3 right-blu2
Master in 1980s
 
 
 
Luồng điển chơn thức bên trên hổ trợ cho xác thân
 
Hỏi: Dạ con có được vài cái ấn chứng, con xin bạch với Thầy và để trình với bạn đạo. Con tưởng rằng không sớm thì muộn các bạn đạo của con sẽ được như con. Con có được 4 lần. Lần thứ nhứt con đi mệt, con có cái cảm tưởng như là ai đỡ con lên. Lần thứ nhì con đi mệt mà tay con xách đồ thành ra không được đỡ. Khi mà con gái của con xách cái gói đồ đó lên thì con lại được đỡ, và cách đây vài ngày, con đi với Yến, con cầm có cái bóp tiền thật nhỏ vài trăn gram mà con cũng không có được đỡ, khi đưa cho Yến cái bóp con rồi thì con lại được đỡ. Như vậy con suy nghĩ chắc có lẽ là bởi vì có cái ngũ hành hay cái chi mà nó cản trở, nó không cho con được hưởng…   -  ArrowFromIcon
Đáp:
00:00
download [mp3]
 
Cho nên tu Vô Vi… Tại sao mấy người đi bộ với tôi một chập, tôi bỏ mất? Ai rút tôi đi? Cho nên cái chơn thức nó ở bên trên. Mà khi chị buông tất cả, chị thả lỏng hết, chị nghĩ Nam Mô A Di Đà Phật, chị đi thấy nhẹ lắm! Như ai đỡ, ai nâng đàng sau đít mình, đưa mình đi. Đó, nó nhẹ nhàng như vậy! Nói ra không ai tin, nhưng mà kỳ thật luồng điển rút bộ đầu rồi, tôi muốn đi, tôi muốn đi tới kiếm anh Năm, ví dụ vậy, sắp tới thì tự nhiên nó hồi điển lại. Chị có sự cảm giác đó, nó hồi điển, nó làm chị nặng trịch, chị dòm... chị thấy anh Năm đứng đó! (cười). Nó như vậy! Cái đó là tôi đích thân thử mà. Từ ở Chợ Lớn đi tới Sa Đéc, mà nào hồi giờ tôi không biết nhà chị Tư Vạn Tường ở đâu... Tôi nói "thôi mình đi đại cái… coi ông Tư ổng dạy mình điển, mình lấy điển đi kiếm cái nhà bà đó, bả cũng tu về điển…". Hồi đó tôi cũng thắc mắc như tất cả các bạn đạo. Tôi bước xuống xe đò, tôi đi, đi… rồi cái ý tôi nói "đi tới nhà chị Tư Vạn Tường…", tôi đi đi một chập… tới đó, tôi cũng như làm biếng đi… hết đi được, tôi dòm, tôi thấy bả ngồi đó! "Ủa! chớ sao chị ở đây?" Rồi bả mới hỏi "Chứ chú xuống hồi nào mà chú biết địa chỉ của tôi?". Tôi nói "tôi đâu có biết, lần đầu tiên mà tôi dùng điển đi tìm chị thôi, vì tôi muốn thử Ông Tư có sự thật không!" Tôi đã đi tìm bằng cái ra-đa điển. Đó, sau này chị sẽ đi tới cái chỗ đó! Càng đi rồi chị càng thấy rằng: cái câu chuyện chị đang nói, mà nó bặt nói, quên mất đi! Muốn nói, nói không được nữa! Không biết đầu đuôi nó ra thế nào! Cái đó là chị tránh được một cái nạn rồi! Nếu chị tiếp tục nói là có chuyện thị phi nó xảy ra; về nhà mình mới suy nghĩ được. Đó, nó nhiều chuyện kỳ lạ lắm. Ờ bây giờ tôi muốn đi ra Oromarche [?], mà lẫn quẫn, lẫn quẫn… không đi được! Thì chỗ đó có chuyện. Đó!

Cho nên cái chuyện Bề Trên luôn luôn quang chiếu sáng suốt, và tâm chúng ta hướng thượng, thanh… Thanh hòa thanh thì lúc nào cũng đi vô trong cái giới thanh, là không có động loạn, không có tai nạn, không có nguy hiểm. Đó, cho nên người tu mà trụ điển trung tim bộ đầu rồi là quý lắm. Đó là một cái direction* (dẫn đường) trực tiếp. Hồi nào giờ mình làm con người, mình thấy rõ ràng: con lăng quăng nó ở dưới nước, mà nó biết cục cựa, vậy chứ cái nào điều khiển nó cục cựa? Phải cái luồng điển ở Bên Trên không? Mà chúng ta đi, đứng, ngồi, nằm, suy nghĩ hơn thua, đều là luồng điển ở Bên Trên hết! Nếu chúng ta dùng ác ý đối với một người nào, thì nó sẽ vọng những sự ác ý, tiếp tục ác, giết người đó, để hại người đó… Nó ra cả chương trình như vậy! Mà chúng ta tu ta cởi mở rồi, chúng ta không nghĩ cái đó. Nghĩ thương yêu thôi. Cái giai đoạn đầu, chúng ta nghĩ thương yêu, không có ghét người đó, thì tự nhiên nó sẽ cởi mở, cởi mở… và nó tránh tai nạn cho chính mình. Nếu mà mình nuôi dưỡng cái phần ác ý mà trách móc người ta, thì rốt cuộc mình bị hạ tầng công tác và bị luồng điển kéo lại. Cũng như chị xách cái bóp nó trì lại, vì chị mắc nghĩ cái đồng tiền mà! Nghĩ cái bóp này nè, thì điển ở đâu mà nó dẫn chị? Rồi chị bỏ cái bóp, thì điển nó mới dẫn chị đi chớ! Phải không? Trở về với sự chơn giác của nó.

Cho nên quý báu vô cùng, tu Vô Vi sẽ tránh nhiều tai nạn, đổi tướng. Từ ngày chị tu tới bây giờ, cái tướng chị thay đổi nhiều lắm rồi. Khác hết trọi! Càng ngày càng tươi trẻ lên. Mà anh Năm cũng vậy! Đâu có giống như lúc hồi trước mà ban đầu gặp tôi, cái mặt càu nhàu lắm! Nó không hay! Nhưng mà bây giờ vui lắm rồi. Ảnh cũng bị điển rút. Không phải bị điển rút mà ảnh trở về với luồng điển của ảnh thì ảnh tươi thôi, mà cảm thấy như mình bị điển rút. Khi vô ngồi thấy nó rút lâng lâng đi lên, thấy nó nhẹ nhàng... Đó là mình đang học. Anh đi đâu? “Tôi thấy nó đi lên, tôi cảm thấy nó đi lên, tôi thấy như không có ở đây… Khi tôi nghe băng ông Tám nói tôi thấy tôi không có ở đây…”. Vậy chớ đi đâu? Đi một chỗ tôi học, mà tôi chưa thức. Đó. Cũng như tôi tới Amphion mà tôi chưa biết ở đây có cái trái cây gì, tôi chưa biết… Thấy chưa? Ở lâu thì tôi biết.

Cho nên mỗi từng phải mỗi học, chớ không phải tôi học rồi, tôi biết đạo rồi, là biết đâu! Không biết đâu. Có nhiều người nói rằng “Ông Tám ổng dạy đạo cho tôi học hết của ổng rồi, tôi đâu cần học nữa…” Chưa đâu! (cười). Ông Tám chỉ nói một phần nào, vì ngôn ngữ giới hạn, mà chúng ta thực hành thì chúng ta sẽ tìm chiều sâu của Chơn Lý. Chớ nhiều người còn nhầm lẫn lắm… “Tôi hiểu hết rồi, chớ ông Tám nói gì tôi biết nấy rồi, tôi còn hơn ổng nữa, tôi học làm chi nữa, tôi là bậc sư rồi…”, nhưng mà nhằm lẫn đó bạn ơi! Khổ lắm! Chưa có biết đâu. Ngôn ngữ bị giới hạn; thể xác bị giới hạn; trí óc bị giới hạn; chưa mở cho hết, đừng tưởng là biết mà bạn lầm! Không tiến được đâu. À! Cho nên nhiều khi như những người tu có trình độ vậy, được khen một chút, tự đắc, tự cao, rồi tự chôn sống mình tại thế mà không hay! Bực tức, không có phương tiện nào phát triển được, rồi chính mình giam mình, chớ đâu phải ông Tám cúp điển gì đâu mà đổ thừa ông Tám? Cũng đổ thừa ông Tám nữa! Ông Tám phải gánh chịu. Nhưng mà ông Tám không dám làm điều đó, bởi vì cái điều đó là điều ngu xuẩn. Điều tự đắc là điều ngu xuẩn, không làm. Phải học hỏi thì mới tiến bộ.

Cho nên ông Tám luôn luôn bằng lòng cho mọi người kêu nó bằng ‘em’, hay là bằng ‘thằng’, cũng chịu nữa. Bằng ‘em’, bằng ‘thằng’, trách nhiệm ít hơn; mà kêu bằng ‘ông Phật’ thì trách nhiệm nhiều hơn (cười). Kêu bằng em, bằng thằng, là họ thương em thương thằng, em thằng khỏe một chút, phải không? Đâu có sao! Cho nên ở đời họ chửi mình, mình lấy oán làm ân. Họ khinh khi mình, mình biết lấy oán làm ân, thì mình mới được thanh nhẹ. Mà họ khinh khi mình một chút, mình giận hờn là mình làm cho mình chậm tiến và hư cơ quan của ông Trời đã giao phó cho mình điều khiển, là cái xác này. Đó. Cho nên chị buông bỏ tâm thức của chị, thì lúc nào chị cũng cảm nhẹ, không có cái gì bận lòng. Mà những người tới với chị là được trị bịnh. Vì chị cũng là con người tại sao chị thanh nhẹ? Họ sẽ tìm… Và khi mà họ tìm chị là cái từ điển của chị ban cho họ rồi. Từ điển là gì? Là một thang thuốc, uống một thang thuốc là một cái từ điển rồi. Từ điển mình ban cho họ là có thang thuốc… Như hồi sớm mơi giờ, mấy người đang nằm giường bịnh uống thuốc chớ, chiều nay tôi lại cho thêm thuốc nữa, uống để cho nó mở trí ra. Trị thì trị tận gốc, mở trí, mở tâm, nó mới đạt tới ý nguyện vô cùng.

 
--- oOo ---
 
 
right-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
 
Ghi Chú:

Trang Vấn Đáp này đang được cập nhật thường xuyên. Mọi ý kiến đóng góp, yêu cầu, hay thắc mắc, xin thư về chúng tôi qua địa chỉ info@vovilibrary.net. Đa tạ.

Tìm:
>> Advanced Search