1. Làm sao thương yêu nhau hơn và tu thành đạo chứ không giành đạo - Quan trọng là ta biết thương yêu ta  checkbox
  Hỏi : (Xin Thầy dạy chúng con) thương yêu nhau, dìu dắt nhau trong cái con đường tu đạo, đừng có chấp, đừng mê, đừng làm những gì thương tổn...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Cho nên, năm trăm cuốn băng Thầy nói đều hết rồi nói tất cả phải làm thế nào để đạt đạo. Cái thứ nhất quan trọng là phải biết thương yêu và...
2. Mổ xẻ cắt xén bộ phận cơ thể có ảnh hưởng đến việc tu không - Hồn tu lên tầng lớp khác thì bận đồ khác, nói chuyện khác  checkbox
  Hỏi : Những người bệnh, chẳng hạn như là họ mổ hay cắt xén một bộ phận nào trong người họ tu có bị ảnh hưởng gì không? tức là, khi Thượng...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Không có mất! Mở huệ thì cái điển nó còn anh thấy cái tay này chặt, thấy không? làm cái tay giả; mấy thằng cha tay giả nó ngứa, nó gãi cái bàn tay giả...
3. Hít vô bụng rất lớn và thở ra bụng ép rất sát - Dâm nhiều mất trung khí  checkbox
  Hỏi : Khi con thở thì bụng con rất lớn và khi thở ra thì nó ép vô rất là sát. Xin hỏi Thầy: hít vô bụng, thở ra lớn nhiều chừng nào tốt chừng...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Đúng! Con làm rất đúng, không có sao hết không có sai chút nào hết, đó là càng ngày càng mạnh, đúng không? càng ngày càng mạnh. Con thử con có vợ, con dâm...
4. Mỗi câu mỗi chữ trong Lời Nguyện là mấy luồng điển có chấn động khác nhau - Người tu sống đơn giản  checkbox
  Hỏi : Mình niệm tới chỗ Cực Lạc Thế Giới Quan Thế Âm Bồ Tát rồi mới tới Nam Mô Long Hoa Giáo Chủ họ hỏi con như vậy. Nếu như vậy là đẳng...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Không phải đâu! Cái đó mấy luồng điển, người ta mấy luồng điển cũng có trật tự của Càn Khôn Vũ Trụ mà niệm như vậy cũng có sự chứng minh của...
5. Niệm Phật tam huê trụ đảnh - Ngứa là dâm tánh  checkbox
  Hỏi : Mình niệm Nam Mô A Di Đà Phật, Nam Mô A Di Đà Phật, Nam Mô A Di Đà Phật trên đầu ... là tốt hay là mình niệm, chẳng hạn như là hít vô...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Không, cái chậm đó là khác, bây giờ, sau này chỉ chú ý ngay trung tim bộ đầu thôi. Niệm như vậy đấy, niệm liên tục ở trên bộ đầu ấy, nó tốt hơn....
6. Tu rồi ảnh hưởng người khác như thế nào  checkbox
  Hỏi : Thưa Thầy, Thầy dạy là “Ông tu, ông đắc, bà tu, bà đắc!” Nếu mà mình tu xong rồi có ảnh hưởng đến người khác nghĩa là như thế...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Ảnh hưởng đến người khác là những cái vong linh mà những cái phần hồn ... mấy cục thịt mà mình ăn đây này mấy chục kí lô ở trong này nè, nó liên...
7. Ấn Di Đà - Cảm giác người bổng lên - Đổi nhân tướng và pháp tướng  checkbox
  Hỏi : Con thấy ánh sáng một thời gian nhưng sao có lúc con ngồi rảnh, con ngồi thường thôi à, thí dụ học bài hay gì con thử nhiều khi đọc sách...
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Cho nên con có ấn chứng đây này, ấn chứng tròn ở trán này, con hiểu chưa? Đó là ấn chứng của luồng điển Di Đà mà con đã niệm Phật đó! Cái đó nó...
8. Thở chiếu minh ngủ quên - Chiếu minh làm nhiều được, trị nhiều bệnh  checkbox
  Hỏi : Mình nằm thở Chiếu Minh đó, mình đang thở cái ngủ quên rồi dậy nó có hại không?
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Không sao! Dỗ ngủ không sao.
Bạn đạo: Dạ, còn như là mỗi ngày thở Chiếu Mình thì Thầy nói ít thì chừng một ngày ba lần hay hai lần. Ừ,...
9. Soi hồn và làm Pháp Luân Thường Chuyển một lúc có được không?  checkbox
  Hỏi : Soi Hồn, làm Pháp Luân Thường Chuyển cùng một lúc có sao không Thầy?
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Đâu có được. Nó tức ở trong đó: Soi Hồn là Soi Hồn; thở thường. Pháp Luân Thường Chuyển, người ta hít cho đầy rún, đầy ngực, tung lên bộ đầu,...
10. Thầy kể chuyện Ông Tư làm bùa và trị bệnh cứu người  checkbox
  Hỏi : Thầy kể chuyện Ông Tư làm bùa và trị bệnh cứu người - Ông Hai Sa Đéc vẽ bùa Ngũ Lôi. (câu hỏi bị mất trong băng, tạm ghi)
  Đáp : [nghe/xem] - [download]   - ArrowFromIcon
Bạn Đạo: Thầy kể chuyện Đức Ông Tư
Đức Thầy: Cái gì ông nói hết cũng được. Phi công tới nói chuyện với ổng ông nói chuyện về...
 
của tổng cộng 668 Câu vấn đáp (được phổ biến)
[1] 2 3 4 5 6 7 8  right-blu3 right-blu2
an image
 
 
 
Để giúp mẹ, siêu độ Cửu Huyền Thất Tổ, và con cái tu
 
Hỏi: Con thì hay lo ở Việt Nam, cứ kêu mẹ không biết lo cho thân mẹ cứ thương thân người làm gì!   -  ArrowFromIcon
Đáp:
00:00
download [mp3]
 
Mỗi căn nào quả nấy, bây giờ muốn lo cho mẹ, muốn siêu độ cho Cửu Huyền Thất Tổ chỉ có cái tu thôi, tiền bạc vọng động không được, thế lực không xài được, chỉ có tu. Tu để chi? Cũng như trong rừng bóng tối đen tối mà có cái đèn sáng thì mọi người sẽ hướng về ánh sáng thấy không? À! Bây giờ cụ ở trong rừng tối tăm nhưng bây giờ cụ có cái đèn sáng, cụ thấy chưa? Thì mọi người phải hướng về cái đèn sáng chứ gì nữa. Trong bóng tối mà có ánh sáng thì tất cả phải hướng về ánh sáng.

Mình biết cái đường đó mình thắp cái đèn lồng mình đi. Mình hướng về Phật, mình lo tu. Mình thắp đèn lồng, mình có nhiên liệu đầy đủ rồi, mình có hư không bao bọc, mình có sự sáng suốt của nội tâm, rồi mình kiên trì tu để hòa hợp cho nó bật sáng nội tâm đi. Đó là đèn lồng mình bật sáng rồi lúc đó mình mới cứu độ tất cả mọi người, Cửu Huyền Thất Tổ, chúng sanh, thấy chưa? Còn không làm được điều đó cái miệng cứ nói hoài, rốt cuộc bà con anh em bị rớt, bị sa đọa, rồi luôn cả mình cũng sa đọa, tu cái gì đâu? Cho nên thầm tu thầm tiến là vậy, phải giải quyết. Làm cho mình sáng suốt để ảnh hưởng người khác, để chiếu độ cho người khác, để siêu độ cho những người mới, thấy chưa? Chớ còn nói vô ích.

Kêu chớ, con tu đi con. Tu làm sao? Bây giờ mẹ cắt nghĩa con tu làm sao? Cắt nghĩa hai ba câu, nó hỏi ngược không biết đường trả lời. Mình chưa đủ trình độ làm sao cứu nó? Mình chưa sáng suốt làm sao chỉ cho nó? Cho nên, mình chỉ cố gắng tu, trong một ngày nào đó mình mở miệng các con nó phải nghe. Nó khen mẹ nó lạ thường, mẹ nó đổi tánh, mẹ nó thật sự thực hiện tình thương và đạo đức, mẹ nó sáng suốt rồi. Chính tôi ở trong gia đình tôi, tất cả mọi người đều chống đối tôi trong lúc tôi tu. Tôi bây giờ biết làm sao? Tôi cũng bị người ta thọc cù lét, bị người ta chửi lên chửi xuống, tôi tu bây giờ phải làm sao? Mười năm sau tôi mới nói chuyện, quyết tâm của tôi phải đạt thành. Thì trong gia đình tôi không nói một câu với ai hết, đi ngang thọc tôi một cái, thọc cù lét; kêu tôi chửi, tôi không chửi.

Tôi người tu, tôi quyết tâm tu, đóng cái mồm lại, không nói nữa, mười năm sau tôi mới nói. Mười năm sau tôi ngồi tôi thuyết giảng một buổi trưa cho cả gia đình nghe. Mấy người ở chung quanh, nó biết đạo rồi, nó nói rất thông rồi, nghe nghe, nghe nghe, kêu nhau hội tụ để ngồi nghe, đơn giản thôi. Thao thao bất tuyệt, giảng cho mấy người đó nghe mà hồi trước tôi không thể giảng được. Hồi trước tôi không hút điếu thuốc tôi không nói chuyện được, phải hút thuốc mới nói chuyện. Mà từ ngày tôi tu, tôi bỏ thuốc rồi. Tôi ngậm câm, tôi không nghĩ gì chuyện đời hết, tôi nghĩ chuyện đạo luôn luôn. Lúc đó, tôi thuyết giảng mọi người tới với tôi là cái đèn lồng tôi bật sáng rồi. Tôi chiếu cho mọi tâm hồn phải quy tụ vô chung quanh tôi. Rồi lần lần mọi người ở ngoài phố, ngoài nhà, ngoài sau, không quen biết tôi họ tới nhà tôi họ thăm tôi. Họ hỏi đạo, kẻ ra người vô hàng ngày đều có người đến thăm tôi mà người đó tôi không có quen, không biết nhà cửa họ đâu. Họ tới họ hỏi đạo, nay đồn mai đồn, rồi càng ngày người càng đông là vậy đó. Mà do mười năm công phu liên tục, rảnh thì đi xuống ông Tư nói mấy câu rồi đi bộ về, tiền đâu? Bởi vì mình cúp tất cả chuyện đời. Không có tiền thì phải đi bộ chứ! Đi tu mà còn không lẽ đi xe cọp không trả tiền sao? Không có tiền thì phải chịu đi bộ. Còn cái xe này cứ việc xài xe này. Từ Chợ Lớn đi xuống Đa Kao nghe mấy câu rồi đi bộ trở về, để hiểu cái đạo. Mà hàng ngày như vậy, không tiếp xúc với gia đình, đến nỗi gia đình mích lòng luôn với cả cái ông Tư; chửi luôn cha già đó bày cái thằng này hư rồi. Bày thằng này điên, bày thằng này khùng rồi, không biết nói chuyện, chửi, nghe lời thằng cha già đó là chết. Rồi rốt cuộc bây giờ mọi người thức tỉnh rồi, trễ rồi.

Nếu hồi đó bắt chước nó tu thì bây giờ mình sướng rồi nhưng mà bây giờ trễ rồi, bịnh hoạn xảy tới, phải chịu chết vậy, phải không? Bạn bè cũng vậy, bạn bè thấy tôi tu, vô đá tôi, chửi tôi, nghe lời thằng này sau này đi xin ăn. Mà rốt cuộc tới tôi khỏe rồi, họ cho tôi là thành công. Lúc đó họ đã già nua rồi.

Họ cũng là bạn đồng tuổi với tôi mà bây giờ họ già nua rồi. Mắt họ mờ, tai họ lãng, sinh hoạt không ổn định, tạo nghiệp. Con đông khổ cực, rồi lúc đó mới tiếc. Hồi đó tao đá mày mà tao bắt chước mày ngày nay tao đâu có khổ. Mà bây giờ thấy tôi càng ngày càng tươi, năm nào tôi cũng vậy đó thôi. Họ tức cho họ, uổng cho họ, thấy không?

Cho nên, trong hành trình tôi rất rõ ràng mọi công việc mọi công tác để ảnh hưởng mọi người theo sau này mà gặp cái trường hợp nào cương quyết giữ lấy mà tu. Bởi vì con đường duy nhất là cứu rỗi mình tránh luân hồi và tự giải thoát. Cái đó là duy nhất. Cho nên, phải kiên trì thầm lặng để tu tịnh, cái đó nó mới đạt thông. Còn qua loa động loạn chung quanh không có đạt được pháp đâu, phí công vô ích mà thôi.

Chúng ta bây giờ hiểu rõ rồi bản thể hữu hạn. Bây giờ cụ thấy cụ dám nói cụ sống bao nhiêu nữa? Cụ không dám nói, sống được ngày nào hay ngày nấy, có biết bao nhiêu năm đâu, mà còn bê trễ nữa rồi ai giúp cụ đây? Con của cụ, tu cho cụ được không?

Cháu của cụ, tu cho cụ được không? Bà con tu dùm cho cụ được không? Ông sư tu dùm cho cụ được không? Không! Ông Phật tu dùm cho cụ, không được. Chỉ cụ là người duy nhất giải quyết cho cụ mà thôi, thấy rõ chưa? Thì ngưng tất cả những chuyện đời. Bây giờ mình lớn tuổi rồi, đâu có làm gì cực nhọc nữa. Ông Trời cho mình học bao nhiêu chuyện đời, bao nhiêu kinh nghiệm đủ rồi, đủ xây dựng cho tâm hồn vững tiến rồi, thấy không? Thì bây giờ mình chỉ thầm tu mà thôi. Ở nhà có thì giờ rảnh lo thiền, niệm Phật, biết rồi có Cha Trời; nhất định mình phải trở về nguồn cội, tâm tư mình phải hướng thượng. Mọi người đều nhìn nhận là có Cha sanh mới có mình, phải không? Cái chủ lực trường tồn đang còn mà mình không chịu trở về. Không được! Không nên chậm trễ nữa. Không phải tôi sợ làm ma mà tôi tu nhưng mà nhiệm vụ của con người học hỏi rồi phải tiến hóa trở về nguồn cội, phải không? Con phải tìm cha mẹ chớ con bất hiếu cứ đi hoài hoài, hoài hoài rồi cha mẹ ai lo, thấy không?

Cho nên, mình biết rằng muốn con mình có hiếu với mình thì mình phải có hiếu với Trời Đất. Đó, cái chuyện quan trọng, muốn dạy con phải dạy mình, hiếu thảo tròn thì mới ảnh hưởng con mình. Còn mình bất hiếu chưa biết Cha Trời là ai? Mình dạy con nó đâu có nghe, làm sao cảm động nó, thấy không? Rồi mình trách đứa này, trách đứa kia, trách đứa nọ, rốt cuộc làm rối cho mình thêm.

 
--- oOo ---
 
 
right-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
 
Ghi Chú:

Trang Vấn Đáp này đang được cập nhật thường xuyên. Mọi ý kiến đóng góp, yêu cầu, hay thắc mắc, xin thư về chúng tôi qua địa chỉ info@vovilibrary.net. Đa tạ.

Tìm:
>> Advanced Search