Mẹ ơi! Con đã nhận lời,
Mẹ khuyên Mẹ bảo con thời lo tu.
Mẹ ơi! Thế sự tiền xu,
Dạy con đau khổ con ngu suốt đời.
Nghe qua Chơn Lý thức lời,
Mẹ ban ân điển con thời cảm thương.
Thương Cha quýMẹ tạo gương,
Đường Đời đường Đạo hai đường phải đi.
Hành trình con phải dự thi,
Nhiều bài cay đắng con thì thức tâm.
Ngày nay đón Mẹ mừng thầm,
Mẹ răn Mẹ dạy con tầm đường đi.
Ly hương xa cách nhiều kỳ,
Luân hồi nhiều kiếp học thi tiến dần.
Đóng vai đào kép nghĩa ân,
Tràn đầy tình tứ ân cần sửa sai.
Nợ đời gánh nặng hai vai,
Quên Cha vắng Mẹ đổi thay thế tình.
Hướng ngoại tán thưởng đẹp xinh,
Quên căn quên cội, quên mình nợ duyên.
Tự hành loạn động tâm xuyên,
Đường hư ngụy tạo khó yên tâm hồn.
Vạn linh tiến hóa sanh tồn,
Tạo phần mê chấp khó ôn lại bài.
Càn khôn vũ trụ thanh đài,
Ban ơn hỗ trợ ngày ngày dựng xây.
Nay con lại gặp được Thầy,
Người thương người độ vui vầy cảm giao.
Từ bi bình đẳng đổi trao,
Dạy cho hiểu đạo bước vào càn khôn.
Thực hành nguyên lý sanh tồn
Bằng lòng học hỏi giải cồn si mê.
Tự con thức hướng trở về,
Tìm Cha gặp Mẹ tương kề bên con.
Hành trình biển cả núi non,
Tràn đầy nước mắt, rõ con đang hành.
Thực hành nguyên lý thanh thanh,
Nhớ Mẹ! Truyền cảm điển thanh chan hòa.
Tình thương huynh đệ một nhà,
Cha yêu ban phước vui hòa học tu.
Tu là sửa chữa, đừng ngu,
Ví mình là họ, an du tâm hồn.
Chẳng còn nuôi dưỡng ác ôn,
Thương yêu tha thứ giữ hồn tiến thăng.
Cảnh đời tâm đạo chuyển sang,
Học bài vay trả khai màn đạo tâm.
Mẹ ơi! Siêu lý diệu thâm,
Giúp con học hỏi con tầm đường đi.
Tự con dẹp bỏ sân si,
Tình thương đạo đức con thì học thêm.
Tham thiền thực tập đêm đêm,
Hồi sinh tự thức ấm êm tâm hồn.
Học hành quán cải tự ôn,
Hành trình sâu rộng ý tồn lý chơn.
Cảm minh thiên địa quy huờn,
Một lòng dạy dỗ người ôn lại bài.
Mẹ ơi! Cảm nhận con sai,
Tự đày, tự thức, công dày Cha ban.
Lệ rơi tuôn chảy hai hàng,
Nằm đêm thương nhớ bàng hoàng nội tâm.
Mẹ đâu? Con phải siêu tầm,
Đâu dè Mẹ đã âm thầm trong con.
Cùng con bàn bạc nỉ non,
Mẹ thương Mẹ bảo giúp con tràn đầy.
Thương yêu trú ẩn trong nầy,
Cho con khai mở vui vầy cảm giao.
Sơ sinh cho đến thuở nào,
Mẹ yêu vẫn giữ vẫn trao đổi tình.
Thực hành mến cảm địa linh,
Tâm minh đời đạo giữ mình Cha ban.
Thực hành chơn pháp cảm an,
Soi Hồn giải tỏa bàng hoàng nội tâm.
Pháp Luân Thường Chuyển khai tầm.
Khí nguyên thành trụ giải lầm giải mê.
Chẳng còn lý luận khen chê,
Tham thiền nhập định mãi mê xuất hồn.
Cảm minh vạn lý sanh tồn,
Sanh Trụ Hoại Diệt giữ hồn lo tu..
Mẹ ơi! Con đỡ phải mù,
Trở về thanh cảnh con tu hoài hoài.
Hồn con nhớ Mẹ hằng ngày,
Một lòng khai triển chẳng thay pháp trình.
Quán thông tự thức một mình,
Ban ơn từ điển đệ huynh đêm ngày.
Cùng chung học hỏi nơi Thầy,
Quy y Tam Bảo nơi nầy dễ tu.
Chẳng còn lý luận tiền xu,
Vẹt mây vượt cõi âm u của đời.
Học hành minh trược hợp thời,
Quân bình tự thức đời đời yên vui.
Mẹ ơi! Con nguyện rèn trui,
Cùng chung nguyên lý Mẹ vui con hòa.
Thức hồn dẹp bỏ cái ta,
Lấy không làm đích chan hòa tình thương.
Tình đời tạm bợ dựa nương,
Tình Cha sống động yêu thương hoài hoài.
Con yêu tận độ thân nầy,
Tạo duyên cứu giúp cùng Thầy ban ơn.
Tình thương huynh đệ keo sơn,
Gắn liền thanh giới chẳng hờn chẳng mê.
Bình tâm thức giác trở về,
An ninh Nguồn Cội, muôn bề đạt thông.
Đến đây tạm dứt lòng vòng,
Chúc Mẹ ổn định khai tòng giác quang.
Lương Sĩ Hằng.
Montreal, 16-07-1987
--------------------
Hồ Huệ sưu tầm từ Đặc San Vô Vi.
vovilibrary.net
>> refresh...