video 19860100L14
KHÓA HỌC KINH A DI ĐÀ – Video - Cuốn 3
Gồm 12 video clips sau đây:
Sẽ dùng 12 bài đã chép của nhiều audios cùng tên gồm có:
ID# 19860100L2
ID# 19860100L3
ID# 19860100L4
ID# 19860100L5
ID# 19860100L6
ID# 19860100L7
ID# 19860100L8
ID# 19860100L9
ID# 19860100L10
ID# 19860100Q1
ID# 19860100Q2
ID# 19860100
video 19860100L14
KHÓA HUẤN LUYỆN KINH A DI ĐÀ – Video - Cuốn 3
[ghi chú: sau đây là bài chép audio ID#19860106Q5]
KHÓA HUẤN LUYỆN "KINH A DI ĐÀ" : Bạn Đạo Thực Tập Truyền Pháp - Vấn Đạo" - Cuốn 18A
BĐ1: Anh trả lời có hơi vắn tắt, thành ra em cũng vẫn chưa hiểu mấy đâu Anh Muôn, là những cái điều mà Anh nói là “Điều thiện”, còn những cái điều mà Đức Thiên Tôn đề cập là “Đức thiện”, “Đức thiện” rõ ràng trong đây tôi có sách. Dạ, nếu có thể thì thôi để hỏi các Anh Chị khác, tôi xin phép cảm ơn buổi hôm nay.
BĐ2: Xin cám ơn Anh! lên đây cũng nhắc nhở và dạy cho tôi học những điều hay.
BĐ3: Kính thưa anh Muôn, được nghe nói Anh tu thiền lâu năm, tôi xin muốn được hỏi Anh: “Thiền” là cái gì?
BĐ2: Dạ, theo tôi nghĩ, thiền là định, định là ổn định cho thần kinh để mà mình tu Tâm; thì Anh muốn hỏi như vậy với mục đích đến đây… thói quen của tôi là tôi ở thiền đường gặp một bạn đạo nào đến tôi chăng nữa thì tôi có cuốn sách, một cuốn sách tôi kèm theo đó trước khi hướng dẫn một bạn đạo đó, và với một bạn đạo đó đến với mục đích vì nếu muốn thực sự hành thiền thì tôi có một cuốn sách đưa cho về đọc trước; và nếu muốn thực hành thiền thì đến tôi chỉ thực hành thực hành cho thấy và về đó mà hành. Vì theo cái pháp này chỉ hành mới thấy và mới hiểu, mới rõ hơn; còn về mà lý luận, lý thuyết thì tôi cũng có những đàn anh để mà trả lời cho Anh những câu hỏi đó, sẽ lần lần tới Anh.
BĐ3: Dạ, thưa Anh, có lẽ Anh hiểu lầm cái thiện ý của tôi; bởi vì hồi xưa đến giờ tôi là người vô đạo, tôi không có cái đạo nào hết á, thành ra tôi nghe tới thiền, tôi nghe đồn là ông Tám, ông thiền sư đó ổng giỏi lắm, thành ra nhiều khi tôi cũng muốn được học hỏi. Nhưng mà tôi không hiểu cái chữ “Thiền” là cái gì? và tại sao mình phải thiền? thành ra bữa nay tôi mới mạo muội, được biết Anh thiền lâu năm mới hỏi Anh thiền là cái gì? tôi biết nó tôi mới thực hành chớ bây giờ tôi không biết nó là cái gì thì tôi thiền, hay là tôi thực hành làm chi. Thành ra cái thiện ý của tôi đến để mà tôi xin học học, chớ không phải tôi chọc Anh đâu.
BĐ2: Theo cái chuyện thiền tôi thấy, tôi thực hành thì thấy cái nghĩa thiền có nghĩa là định, định là định Tâm. Nếu mà muốn định tâm thì phải hành, hành nó mới ra những điều đó.
BĐ3: Tôi thấy cái câu này chắc cũng hơi khó, có lẽ là thôi, có thể mượn Anh cuốn sách về để nghiên cứu thêm.
BĐ2: Dạ, tôi cũng vui lòng kính tặng Anh quyển sách, rồi Anh nghiên cứu kĩ đi nếu mà Anh thấy thích hợp thì sẽ đến gặp tôi, chỉ.
BĐ4: Thưa Anh Muôn, nghe nói pháp này hay, nhưng mà tôi muốn hành cái pháp này, nhưng mà nghe thường thường nói là tu thì phải ly gia cắt ái. Nhưng mà tôi có vợ con vậy, có thể là cái nghĩa ly gia cắt ái tôi bỏ nhà ra đi để tu hay là ly gia cắt ái như thế nào? xin Anh cho biết để tôi có thể là tu tập thiền chớ nếu mà bây giờ trường hợp mà tôi bỏ vợ mà đi tu thì cũng kẹt lắm. Tại vì mình không biết làm sao giải quyết, xin Anh góp ý dùm.
BĐ2: Thì cái nghĩa ly gia cắt ái nó cũng hơi rộng nghĩa. Tu mà Anh theo cái nghĩa bên nay là đời đạo song tu, có nghĩa là Anh ở nhà Anh tu và Anh làm tròn nhiệm vụ của Anh, Anh mới có thể tu được; chớ còn ly gia cắt ái, cái nghiệp Anh đã gây ra Anh đến với cái mục đích là Anh để giải nghiệp, mà nghiệp đã tu ra rồi Anh đã giải nghiệp mà Anh còn buông bỏ trong khi cái nghiệp Anh chưa làm tròn. Mà Anh đòi ly gia cắt ái cái chuyện đó là không có hợp với cái Pháp Lý Vô Vi bên nay.
BĐ4: Dạ, như vậy cái nghĩa ly gia cắt ái nghĩa là không có phải là hợp với bên nay?
BĐ2: Thì có lẽ là cái lý luận của tôi ít, tôi chỉ chú trọng vào cái chuyện thực hành. Thành ra Anh đến đây với mục đích là muốn thực hành là tôi sẽ chỉ, còn như tôi đã lặp lại cho Anh rõ, nếu mà cái lý thuyết nhiều mà không thực hành thì cái chuyện không đi đến đâu.
Tôi khi xưa, trước khi vào môn phái thiền này tôi cũng nhiều cái lập luận và lý thuyết, nhưng nghe và hỏi cái điều thắc mắc của Anh là cái điều tôi rất cảm thông nhưng có thể là tôi giải không nổi. Trên con đường tu học của tôi thì tôi vẫn còn tiếp tục tu và đang đi học hoài, các bạn đạo khác về những lý thuyết lập luận khá hơn có thể tôi giới thiệu giúp Anh điều đó, còn cái phần tôi thì chỉ qua vấn đề thực hành nếu Anh muốn.
BĐ4: Dạ, tại vì em cũng có gặp bạn đạo, nhưng mà cũng có cắt nghĩa là ly gia cắt ái. Nhưng mà cũng có thấy rằng ở trong chùa ly gia cắt ái là bỏ đi, còn cái này theo Pháp Lý Vô Vi thì nói là ly gia cắt ái là mình xuất Hồn, mình rời cái thể xác của mình. Tại vì mình chưa biết chắc chắn là đúng như vậy không, nên thành thử góp ý anh và góp ý mọi người nếu đúng như vậy thì em mới dám tu, biết không! còn không đúng thì em thấy tu khó quá! nên thành thử người ta nói là ly gia cắt ái là xuất Hồn mình đi ra khỏi cái thể xác của mình. Rồi cắt ái là mình dẹp bỏ những cái tham, sân, si, hỉ, nộ, ái, ố. Thưa Anh, vậy có phải đúng không? thì nếu đúng như vậy thì chắc có lẽ tốt cho tụi em gặp cái pháp này lắm.
BĐ2: Dạ, thưa cái điều Anh lại, Anh chỉ dẫn tôi rất là thật thà, xin cám ơn cái điều đó thật ra đúng, có thể là tôi quên.
BĐ5: Con có xin xen vô chút xíu là chúng con có cái thắc mắc chung đó trong băng Thầy giảng, cũng như là qua cái điển bên trên xuống qua cái kì đại hội Paris đó; thì bên trên khuyên ráng cố gắng thiền thực hành rốt ráo để đạt tới Tâm Tâm Tương Ứng, thì chừng đó chúng ta có đủ mọi sáng suốt để giải quyết hết mọi vấn đề. Chẳng những Thế Gian mà cả ở trên Thượng Giới nữa, thì do đó các bạn đạo vì ảnh hưởng cái điều đó nên chỉ chú trọng nhiều về phần thực hành và mong được Kinh Vô Tự. Tuy nhiên còn có trường hợp nếu mà chỉ chú trọng thực hành không mà không hiểu được ít nhiều về lý thuyết thì cũng có phần trở ngại tại vì trình độ mình chưa đọc được Kinh Vô Tự thì xin Thầy cho biết rằng có nên đọc thêm Kinh Hữu Tự không?
Đuc Thay: Luôn luôn từ Hữu Vi đi tới Vô Vi, chúng ta mang cái xác phàm và bao nhiêu sự bận rộn kích động và phản động chúng ta mới chán chường, chán chường rồi bước đi đâu? bắt đầu đã đọc Kinh Vô Tự và thấy hành vi bất chánh của chúng ta. Chúng ta mới nhắm con mắt, câm cái mồm để dòm lại quá khứ của chính mình, đó là đọc kinh vô tự. Rồi chúng ta có tứ quan: mắt, mũi, tai, miệng, thì chúng ta phải tham khảo nơi Hữu Tự.
Việc làm hằng ngày gặp gỡ sự đối đãi và những kinh sách, những sự thành công của những vị đã đi trước gom góp để lại chỉ đường dẫn lối cho chúng ta tự tiến chớ không phải là trách nhiệm chúng ta tiến, để cho chúng ta tham khảo và tự tiến thì chúng ta mới dìu dắt được tứ quan bớt động loạn, bớt hướng ngoại, bớt tranh chấp. Nó mới thật sự về với chính nó, mà về với chính nó thì nó mới nghe được hơi thở của nó, và nó biết cái nguyên ý cả Càn Khôn Vũ Trụ, nó thấy nguyên khí cả Càn Khôn Vũ Trụ đang giúp đỡ cho tâm lẫn thân nó có cơ hội tiến hóa.
Thì cái phần tiến hóa đó nó càng ngày càng nung nấu thanh cực thanh hòa thanh, thì cái gì thành tựu ở bên trên? nhẹ làm trời nặng làm đất, tu gọt bỏ trần tâm mới thành Tiên Phật. Thì nếu mà chúng ta tương ứng với đường lối đó thì chúng ta với chư Tiên chư Phật đâu có xa cách, đứng trong cõi Tâm Tâm Tương Ứng. Nhưng mà cuộc hành trì phải hành, không hành thì không được, hành đời lẫn đạo, Hữu Vi tới Vô Vi; mà Hữu Vi còn chấp thì làm sao quán thông? Hữu Vi phải hòa tan với mọi trạng thái mới quán thông. Mà chúng ta còn chấp là không bao giờ quán thông, mà chưa quán thông thì làm sao đọc được Kinh Vô Tự.
Từ Hữu Vi cũng có thể tương ứng với Vô Vi được nếu chúng ta là quán thông; cho nên, chúng ta chủ trương Đời Đạo Song Tu, Nhẫn Hòa để thực hành cho kì được và hòa tan với mọi giới để thức Hồn mới về quê được. Cho nên, cái phương pháp đương hành và những lời giảng giải kể cả tất cả những kinh sách mà Vô Vi đang có và tất cả những tài liệu nhập xác xuống điển giáo tâm, xuống điển mà không làm phép để hoành hành, mị người tu, hiếp đáp người tu, hóa phép cho nó sợ, không; nhưng mà lấy cái lời giáo tâm là bề trên muốn tương ứng với chúng sanh mà chỉ chờ chúng sanh tự thanh lọc và tương ứng với bề trên.
Cho nên, chúng ta hiểu được điều này, cho nên vỏn vẹn phải giữ cái tâm là quan trọng. Mà cái tâm chúng ta phải hòa, Đời Đạo Song Tu mới có thể thực tiễn được Hữu Vi phải quán thông, Vô Vi phải tự thức trong thanh tịnh thì hai đường lối rõ ràng. Có ba pháp: Soi Hồn, Pháp Luân, Thiền Định, tự giải lần lượt và sẽ đi đến.
BĐ5: Xin cám ơn Thầy.
Tiếp tục xin kính mời Bà Mười.
Đuc Thay: Ai muốn hỏi điều chi đó?
BĐ6: Kính thưa Bà Mười, con theo Pháp Lý Vô Vi Khoa Học Huyền Bí Học này mà mới vô nghe nói gặp bà Mười, được biết bà Mười niệm Nam Mô A Di Đà Phật chứng được những cái gì nó huyền diệu của sáu chữ đó, xin bà Mười cho con biết để con học hỏi thêm.
BĐ7: Nhưng mà thường xuyên là lúc nào tôi cũng Niệm Phật đi, đứng, nằm, ngồi và ai có hữu sự gì thắc mắc lại nhờ tôi chuyện dữ, chuyện hiền, chuyện gì tôi cũng giải đáp hiền lành và giúp cho người trong cái tai qua nạn khỏi và sáu chữ Di Đà đó là thành… lúc nào tâm tâm niệm niệm.
Khi tôi ngồi thiền, tôi nhớ tới cái chuyện đời gì tôi cũng dẹp bỏ hết, tôi lo hành thiền và sáu chữ Di Đà. Xin Cô, Cô ráng trì chí có nhiêu đó và nhớ cái lời của ơn trên, Cha dạy và Thầy dạy, chớ tôi thì lý thuyết thì tôi cũng ít lắm, tôi không có hiểu cái chuyện đó. Tôi hành và tôi lo lắng cho cái công phu tôi nhiều hơn là cái chuyện đời, thành ra Cô… cái chuyện gì Cô bớt bớt đi, dẹp bỏ cái chuyện đời đi, đặng lo tâm mình niệm phật thường thì lúc nào cũng nhẹ nhàng và Phật cũng giúp cho mình được sáng suốt.
BĐ6: Dạ, thưa Bà Mười, muốn thử hỏi Bà Mười là trong khi Bà Mười niệm Nam Mô A Di Đà Phật đó, thì Bà Mười thấy có những cái ấn chứng gì trong tâm của Bà Mười. Con muốn thử hỏi Bà Mười có cái sự kết quả gì mà trong cái sáu chữ A Di Đà Phật đó mà Bà Mười cho con biết.
BĐ7: Dạ, thưa Cô, khi nào tôi Niệm Phật đó, thì trước khi tôi Niệm Phật là tôi tưởng tới Cha trước, tưởng tới Cha rồi tôi tưởng tới Phật; thì lúc nào tôi cũng niệm thì cái Tâm tôi cũng nghe nhẹ nhàng là trên đầu cũng rút nhiều quá Cô; rút là rút chớ mà tôi không có run, không có cái gì hết, mà sao Thầy cho con lên cho con nói sao con run con quá.
Đuc Thay: Cứ nói đại, cứ nói đại, Lục Căn Lục Trần run chớ ý chí của Bà đâu có run! Giữ bình Tâm Niệm Phật để độ tha.
BĐ7: Cô ráng đi Cô! Cô ráng Cô Niệm Phật nhiều, mà Tâm Cô lúc nào cũng tưởng hướng thượng về trên Trời, Cha Trời. Còn Niệm Phật thì lúc nào Cô lần lần Cô sẽ thấy hào quang ở trước mắt Cô một chút, rồi khi này một chút, khi kia một chút, thành ra nhiều chút. Chớ tôi thì tôi nói thiệt với Cô, tôi đi đứng nằm ngồi gì tôi cũng Niệm Phật mà hễ tôi Niệm Phật thì tôi nghe trên đầu tôi rút quá đi, rồi tôi ngồi cũng như tôi ngồi thiền. Thành ra, ban ngày lúc nào tôi rảnh rảng tôi lo công chuyện nhà, còn hễ lúc nào tôi khỏe thì lúc nào tôi cũng Niệm Phật, tôi đóng cửa tôi Niệm Phật hoài, Cô ơi.
Bạch Thầy năm tháng nay con nhờ hành cái pháp Niệm Phật mà con thấy con nhẹ nhàng và con sáng suốt.
Đuc Thay: Ừ.
BĐ7: Mô Phật, bạch Thầy, nhờ vậy mà con khi ban đêm con ngủ thiền con ngủ quên con không hay, Thầy.
Đuc Thay: Ừ
BĐ7: Con ngồi rồi không có xả thiền, con ngồi con ngủ luôn.
Đuc Thay: Ừ.
BĐ7: Mà con ngủ con không có gục hay gì hết, tự nhiên ngồi vậy, sáng ra nó cũng tự nhiên nó không có tê, không có gì. Mà giật mình thức dậy thì con thấy 5 giờ sáng.
BĐ6: Dạ, thưa Bà Mười, thôi con cũng nghe theo Bà Mười đặng ráng về con Niệm Phật để con đạt được sự thanh tịnh. Con xin cám ơn Bà Mười!
Đuc Thay: Để cho bớt động loạn dụng ý Niệm Phật quy nguyên khí, hòa hợp Thanh Giới thì triền miên học đạo, Tâm Không vô chấp, Tâm vô ngại.
BĐ7: Mô Phật, lạy Thầy, sao con cái đau con mà con không có đau nhiều.
Đuc Thay: Dạ.
BĐ7: Mà sao con làm như là có Cha Mẹ, ơn trên ban cho con. Hễ khi nào mà con muốn đi đâu là con đau, Thầy; còn con ở nhà con không có đau gì hết, thành ra con có tội nói láo không Thầy.
Đuc Thay: Không, bởi vì bề trên chuyển cho Bác ở nhà lo tu, không có muốn đi đây đi đó làm chi, thấy không?
BĐ7: Mô Phật.
Đuc Thay: Trở về với thanh tịnh, bởi vì mình nguyện đi chầu Phật thì phải về thanh tịnh.
BĐ7: Bạch Thầy, con thấy con con nó…, giả tỷ ở nhà nó bê bối con có cái tình thương con qua con dọn dẹp, con lo giúp nó, cái con về con đau, Thầy.
Đuc Thay: Không cần thiết, ở nhà Niệm Phật là giúp nó đó, vì Bác lớn tuổi rồi biết tu thì cái thanh quan chiếu xuống thì nó cũng ở trong cái dây của cửu huyền thất tổ không cần phải động tới tay chân. Càng NIỆM PHẬT nhiều nghiệp giải, giải nghiệp rồi thì người ta sẽ hầu hạ chớ không phải là mình hầu hạ người ta nữa, hết rồi, hiểu không?
BĐ7: Mô Phật.
Đuc Thay: Không phải đi ngược dòng được! Khi mà Bề Trên làm như vậy là muốn bắt ngồi yên một chỗ để lo tu; thấy không? thì tới lúc đó rồi nó sẽ thay đổi, kêu bằng giải lần lần cái nghiệp Tâm.
BĐ7: Bạch Thầy, bây giờ con hết muốn đi ra ngoài.
Đuc Thay: Dạ.
BĐ7: Mà con ở hoài trong nhà hoài con sợ quá!
Đuc Thay: Sợ làm sao?
BĐ7: khi không có cái gió con khó chịu, cái nhà con có chút xíu à Thầy.
Đuc Thay: Ừ
BĐ7: Mô Phật, thành ra con ở trong nhà hoài con sợ kẹt, mà mở cửa ra thì con… bạch Thầy, con thấy sao cái gì nó cũng hôi trong lỗ mũi con hết, Thầy.
Đuc Thay: Ừ, cái thanh điển của bề trên quan trọng hơn! lo Niệm Phật đi, rồi đi tới lần lần.
BĐ7: Bạch Thầy, lúc trước con đau tim, con cứ mệt mỏi hoài. Từ con vô cái pháp của Thầy tới giờ con không biết con hết hồi nào, con không hay. Bây giờ sức khỏe con dồi dào.
Đuc Thay: Nó mở ra, cũng như hoa sen mở dâng trời thì bên trên phải quang chiếu. Thì lúc nào cái tâm cũng thanh nhẹ đó là hào quang của Đức Di Đà, cứ lo thành tâm hướng thượng chỉ có một con đường đó thôi. Duy nhất là giải thoát, nay được thanh nhẹ thì có cơ hội giải thoát.
BĐ7: Mô Phật, bạch Thầy, mà sao con luôn luôn, hễ con Niệm Phật là cái đầu con rút hoài, vậy có sao không?
Đuc Thay: Thì cứ việc rút, cứ cho nó rút, để mình đi mà, ở lại đây làm gì.
BĐ7: Mô Phật, con đội ơn Thầy. Con chí quyết lắm Thầy ơi! con sợ thế gian này quá!
Đuc Thay: Có ở lại đây để làm gì? Còn muốn ở lại thì phải có nhiệm vụ để độ đời.
BĐ7: Bạch Thầy, con chỉ muốn con về.
Đuc Thay: Tương lai Bề Trên sẽ sắp đặt, nếu chí quyết về là thôi, Bên Trên người ta sửa soạn cho mình có cơ hội chầu Phật.
Cho nên, Vô Vi giá trị tu học nó vậy: lần lượt phải bỏ hết tất cả những cái gì mà có thể ghi vào Tâm. Cái này khi bắt thiền rồi nó không còn cái gì dính líu hết! Hỏi chớ, mấy tiếng đồng hồ đi đâu? Không biết! Cái gì cũng không, đạt được chữ “Không” mới thấy Đạo. Hiểu không?
BĐ7: Mô Phật.
Đuc Thay: Mà người ta, người thường kêu họ ngồi mấy tiếng đồng hồ như vậy được không? không, nó bày chuyện này, bày chuyện kia, chớ họ ngồi như vậy không được. Mà mình ngồi như vậy được là bề trên đã chiếu cố, cố gắng giữ thanh tịnh và phát ra một đại nguyện tận độ chúng sanh.
BĐ7: Mô Phật, đội ơn Thầy ban cho con những lời minh triết, con minh tâm sáng kiến đặng con tu con giải thoát luôn.
Đuc Thay: Xác Bác già, Bác càng tu thì hồn càng trẻ chớ không phải già nửa đâu; đừng có chấp ở trong cái già mà kẹt. Xác này cũng như cây cổ thụ, Hồn ta trong lành trẻ trung, có ai muốn hỏi Bác cái gì, lên đi.
BĐ5: Dạ, xin mời Chị Nga, Võ Thị Nga Sydney.
BĐ8: Thưa Huynh, thưa Tỉ, thưa Cô, thưa Bác, có điều chi thắc mắc về phương pháp Vô Vi Khoa Học Huyền Bí, tôi cũng là người mới thực hành cách đây một năm mấy, biết sao nói vậy.
Đuc Thay: Chị Yến lên hỏi đi! Không biết đạo phải lên hỏi đạo chớ.
BĐ9: Dạ, thưa Chị, tôi tên Yến, ở Sydney. Dạ, tôi thật tình thì tôi không có thông suốt hết cái phương pháp này đâu chị. Mà tôi thích, tôi thích làm việc giúp người ta hơn là tôi thích ngồi một chỗ theo cái quan niệm tôi như vậy để hành cái pháp này. Nhưng mà tôi được có cái may mắn đọc qua cái cuốn Thượng Đế Giảng Chân Lý tức là Tôi Tầm Đạo số 7, thì tôi thấy rất là hay và tôi cũng ngang bướng lắm.
Tôi thấy hay nhưng mà tôi cũng không phục tùng lắm, tại vì tôi thấy ở trong đó nó có nhiều cái nó có vẻ mơ hồ tức là tôi người thực tế. Tôi thích cái gì mà nhìn thấy tôi mới tin và sau những thời giờ rảnh rổi tôi cũng hiếu kì, lấy được vài cuốn về thiền thực hành thì tôi coi rồi tôi cũng làm chơi chơi vậy đó, thì tôi thấy nó đó có một cái tác dụng vào tôi đó, về phần tâm linh hay gì tôi không thấy gì hết nhưng mà tôi thấy về sức khỏe tôi rất là tốt.
Sau những ngày tôi đi làm mệt mỏi, tôi làm suốt ngày và tôi có đủ sức khỏe để nói rất là nhiều mà tôi không mệt. À, khi mà tôi đi thăm một cái gia đình nào hay là tôi đi giúp đỡ ai gì đó, bởi vì tôi chạy xe đó, lái xe mà mắt tôi kém đó chị thì khi tôi đi một đoạn đường xa vậy tôi mệt dữ lắm. Nhưng mà thỉnh thoảng tôi ngồi tôi Soi Hồn là tôi thở Pháp Luân đồ đó, Chiếu Minh tôi rất là thường về Chiếu Minh đó, thì tôi thấy ngày sau nó có một cái tác dụng rõ rệt là tôi đi mà tôi không thấy mệt và tôi có một cái ý là tôi muốn tìm ra một cái chuyện khác để tôi đi nữa, tức là tôi muốn tạo ra công việc làm thêm nữa.
Thì Chị thấy như vậy là nó đủ cho tôi hay chưa? hay là tôi còn phải làm thêm những cái gì nữa? tại vì tôi thấy theo cái sự mà nghĩ về đời đó, tôi nghĩ là như vậy là nó đủ rồi. À, mình giúp đỡ mọi người; à, mình có sức khỏe như vậy là đủ, hay là mình còn phải làm, phải hành thêm như thế nào nữa về cái phương pháp này để cho nó có những cái ích lợi gì hơn không, hay là như thế nào xin Chị giải đáp dùm, cám ơn Chị!
BĐ8: Theo cái Pháp Lý Vô Vi Khoa Học Huyền Bí này thì nó giúp ích cho về sức khỏe. Theo tôi thấy, chứng nghiệm với bản thân tôi thì trước kia tôi cũng là người bệnh hoạn, nhờ ngộ được cái pháp này mà bây giờ tôi thấy con người tôi khỏe mạnh và sau khi khỏe mạnh thì tôi có sức khỏe, tôi mới phụ giúp gia đình, chồng con. Đó là thực tiễn trong gia đình nhỏ bé của tôi, thì tôi thấy như vậy đó.
Còn ngoài xã hội thì nếu mà Chị nói rằng Chị giúp ích bạn bè này kia kia nọ đó là… cái đó là cái bản tánh mà con người của mình ai cũng có cái lòng nhân đạo hết, thì cái đó là bản tánh tự nhiên mà Cha đã sanh ra mình như vậy đó, đó là tôi nghĩ sao tôi nói vậy, tôi biết sao tôi biết sao tôi nói vậy. Còn về sức khỏe nếu mà chị cảm thấy dồi dào, chị kể đi giúp đỡ được người khác đó là cái điều tốt ở trong đường đạo cũng thế.
BĐ9: Dạ, em… Chị nói lại những lời em nói, em muốn hỏi là nó như vậy là đủ hay là mình phải tìm hiểu thêm, để mình học hỏi thêm. Tại vì em thấy em không có bệnh, em không có cần cái phương pháp này để trị bệnh. À, em không có… theo em, theo cái đời em nghĩ đó em như vậy giúp người ta như vậy đó là đủ rồi. Khi mà em hành về, rồi em tập sơ cái phương pháp này để mà làm cho em có sức khỏe thôi, như vậy là đủ hay chưa? hay là em phải cố gắng tìm hiểu thêm để em có những cái lợi lộc nào cho em và có những cái cơ duyên nào em giúp đỡ thêm nhiều người nữa hay là như thế nào em muốn hỏi điều đó, xin Chị trả lời dùm.
BĐ8: Dạ, theo cái pháp này thì trước hết là vì sức khỏe, rồi sau đó rồi sau đó về tâm linh. Mà Chị muốn người ta, Chị đã có đầy đủ sức khỏe thì Chị giúp về vật chất hay về tinh…về vật chất thì Chị có thể giúp đỡ mọi người; còn về tinh thần, cái phương pháp này có thể giúp đỡ về tinh thần, chẳng hạn như tôi lấy một cái thí dụ Chị gặp một người khổ sở cái hoàn cảnh khổ sở nào đó, chẳng hạn như gia đình lục đục hoặc là họ bị một cái trọng bệnh nào đó, Chị tới Chị an ủi hoặc là Chị chỉ cái cách thực hành theo Pháp Lý Vô Vi để có thể giúp đỡ họ về sức khỏe hoặc về tinh thần chị an ủi họ.
Không phải bỏ tiền bạc mới gọi là giúp đỡ họ, mà cái lời nói của mình cũng có thể giúp đỡ cho về tinh thần họ cảm thấy thoải mái, hay là họ tìm lại một cái ổn định tinh thần của họ. Mà trong cái lúc mà họ túng quẩn họ có thể suy nghĩ bậy hoặc là họ ý nghĩ quyên sinh này kia kia nọ, mình nói sao mà họ nghe có lý, thì cũng là một điều giúp đỡ.
BĐ9: Chị chưa đúng cái ý của em muốn hỏi. Bây giờ em xin lặp lại lần nữa, em muốn hỏi như thế này: là Chị nói khi mà mình có cái phương pháp này đó, thì mình tới mình giúp đỡ người ta mình nói về những cái thực hành về phương pháp. Em xin nói một ví dụ, cái vấn đề đó em làm rất là thường tại vì vấn đề đó là một cái công việc làm của em; thì coi như là khi mà em gặp một cái gia đình đó đó, mà người ta trouble, người ta có một cái chuyện khó khăn về gia đình, không bao giờ em lại em nói người ta thiền đâu. Tại vì khi mà cái chuyện đời người ta Chị chưa giải quyết được, Chị nói chuyện đạo người ta không có nghe, mà khi người ta nghe chị chuyện đạo xong chị nói chuyện đời lúc đó đó mới lọt vô chút chút thôi à.
Em muốn hỏi chị về vấn đề này là em có nghe cái phương pháp này và em có đọc được cuốn Thượng Đế Giảng Chân Lý tức là Tôi Tầm Đạo số 7, và theo cái hiếu kì của em em có đọc thêm một cuốn thiền thực hành, và trong công việc hằng ngày của em đó em có làm, mà em không có đi về phần tâm linh tức là em chỉ thực hành để cho em có cái sức khỏe. Như vậy nó đã đủ hay chưa? hay là em phải tìm hiểu thêm để mà… tại vì em muốn giúp nhiều người như vậy nó đủ hay là phải tìm hiểu thêm để mình có cái nhiều cái phần nào hay nữa, như chị đã thiền qua một năm ngoài thì Chị chỉ cho em để em biết. Nếu mà hay thì em sẽ theo, em chỉ hỏi bao nhiêu đó thôi.
BĐ8: Cái pháp này nó có hai cách cách thứ nhất là giúp cho mình về sức khỏe, cách thứ hai về phần tâm linh. Nếu mà Chị cảm thấy cái thế gian này không có hạnh phúc thì Chị tìm tới cái cách thứ hai là làm cho giải thoát cái mục tiêu của cái phương pháp này là cái cuối cùng là giải thoát cái tâm hồn của mình.
BĐ9: Dạ, cám ơn Chị! để hôm nào rảnh em lại gặp Chị sau ha. Dạ chào Chị.
Đuc Thay: Không chịu hả? Nếu Chị không có tâm linh, nãy giờ Chị hỏi cái gì đó? Chị đã có tâm linh Chị mới bằng lòng giúp mọi người, nhưng mà cái phần của Pháp Lý Vô Vi Khoa Học Huyền Bí giúp cho Chị có sức khỏe, Chị thấy có hiệu nghiệm, chính Chị làm cho Chị. Rồi bây giờ chính Chị dấn thân vào xã hội để cứu độ chúng sanh đó là Chị đã có tâm linh.
Rồi đường đi từ sức khỏe đi tới tâm linh, phương pháp Vô Vi Khoa Học Huyền Bí có cái Thiền Định, trong một thời gian chị giúp đỡ mọi người trong hoàn cảnh đau khổ thiếu thốn, dẫn cho họ tiến trở về ổn định.
Khi mà Chị thấy rõ những cái hoàn cảnh đau khổ ở thế gian vì sự nhầm lẫn của mọi cá nhân mà tạo ra, thì lúc đó Chị học thêm về Pháp Luân Thường Chuyển và Thiền Định tại gia còn hơn là Chị đi ra ngoài mà không cứu được chúng sanh. Lúc đó Chị mới cảm thấy cái huyền diệu của Vô Vi và chính căn bản của Chị là độ tha, cứu người. Hành trình của Chị đang làm là cứu khổ ban vui, không khác gì pháp lý nhưng mà đi sâu đó phải dụng Hồn nhận nhiệm vụ thì còn làm nhiều cõi nữa.
Cho nên sự liên hệ của thể xác Chị đã chứng minh cho Chị biết rằng ba cõi: Thiên, Địa, Nhân Chị có phần, nhưng mà Chị mới có phần trong nhân quần trong thực hành chút chút chưa hết; rồi cố gắng làm nữa sẽ thực hiện Thiên Địa Nhân ba cõi thì cái đó là sự mong muốn của tâm linh của Chị, đó là căn bản phải phát triển ở tương lai thì không khác gì Vô Vi. Rồi đây Chị biết làm Soi Hồn, Chiếu Minh, rồi tương lai Chị cũng phải Pháp Luân, Thiền Định thì không có cái gì cần phải thêm. Nhưng mà trình độ tới Chị sẽ áp dụng, hiểu chưa?
BĐ9: Dạ, hiểu.
ĐT: Ok! (Đức Thầy và bạn đạo cùng cười)
BĐ10: Thưa Chị, nghe nói Chị hành thiền pháp Vô Vi này đã lâu, đem lại những sức khỏe. Tuy nhiên tôi nghe nói thiền thường hay bị điên hay tẩu hỏa nhập ma. Cái trường hợp đó có hay không? nếu xảy ra thì có cách nào để giải không?
BĐ8: Thưa, về pháp thiền thì theo như Thầy tôi dạy đó thì muốn thiền thì phải có minh sư dẫn dắt, mà minh sư dẫn dắt thì chỉ dạy rõ ràng đi theo đúng phương pháp thì không có gì trở ngại. Còn nếu hành giả hành sai hoặc là là sửa thì sai một ly đi một dặm, thành thử có thể bị tẩu hỏa nhập ma. Còn vấn đề tẩu hỏa nhập ma thì tôi không biết phải giải như thế nào hết, để tôi hỏi lại minh sư, chưa có kinh nghiệm.
Đuc Thay: Cái trường hợp tẩu hỏa nhập ma là hành giả với tuổi trẻ thường bị, vì mình thấy mình hít hơi vô mạnh quá, càng hít càng mạnh rồi thấy mình tung ra đây là ma quỷ mình đánh cũng tan! Dó cái ý chí cái ác độc vẫn còn nuôi, cho nên càng hít càng sâu mà không chịu dọn về lối thoát!
Cho nên đây người ta kêu phải Soi Hồn trước, mở bộ đầu đi: Thượng Bất Chánh Hạ Tắc Loạn: bên trên không đàng hoàng thì ở dưới nó có làm gì nó cũng lộn xộn! Cho nên mình phải cho cái bộ đầu khai mở, bộ đầu là lối thoát cho tất cả cơ tạng. Cho nên, bộ đầu định rồi, rồi ở bên dưới cái Hỏa Hầu lên nó mới có chỗ xuất, thay vì nó làm bức trở lộn lại, tẩu hỏa nhập ma điên khùng nói bậy! Nhưng mà cái này xuất ra là ánh sáng hòa hợp với thanh giới tạo thành hào quang.
Cũng hai cái xuất, nhưng mà xuất lên không có lối thoát là tạo thành nó tẩu hỏa nhập ma loạn trí; mà lên có lối thoát rồi thì không có tẩu hỏa nhập ma.
Cho nên, Pháp Lý Vô Vi đã ngừa những sự tẩu hỏa nhập ma, và đặt nặng Soi Hồn trước, Pháp Luân sau, Thiền Định chót.
Nhưng mà bây giờ còn ngừa thêm một lần nữa: Soi Hồn và Chiếu Minh trước cái đã, vì bản tánh của con người sân si dẫy đầy, nóng giận đủ thứ, mà làm cho luồng điển không có thông suốt; cho nên, bắt Soi Hồn rồi làm Chiếu Minh để nó giải bớt cái Hỏa Can và làm việc cho Ngũ Tạng điều hòa trước khi ngồi làm Pháp Luân.
Thì cái vụ tẩu hỏa nhập ma không còn nữa đối với những người thực hành đúng theo Pháp Lý Vô Vi.
Còn nếu bị tẩu hỏa nhập ma thì chỉ cho uống thuốc ngủ để rồi để cho nó quên cái ý chí của nó muốn trữ lực lượng để đánh đổ người ta, nó chỉ ngủ thời gian 15 ngày là nó quên hết; vậy là yên không có gì hết. Thì bây giờ Anh ngon, anh rũ có gì thắc mắc, có gì đằng sau có bổ túc, nếu không ai hỏi tôi xin đi tọa thiền ( bạn đạo cười), ơ vậy mình nói làm sao thì bây giờ chưa tới giờ ăn cơm mà! Phương đàn Huynh đi, đàn Huynh nói một câu đi.
BĐ11: Dạ, chào Anh.
BĐ12: Dạ, chào Chị Phương ạ; tôi được biết Chị Phương từ lâu rồi hành cái pháp Vô Vi này cũng lâu rồi thì đợt huynh xuống Melbourne,tôi thì không có biết gì Vô Vi cả, cũng không biết đạo là cái gì nữa, hồi trước giờ đó thì tôi có đến chùa cũng có, nhà thờ cũng có, nhưng mà tôi đều bất mãn, tôi không có theo được. Tôi đó, là con người thành công, tôi có bằng cấp cao, tôi có vợ đẹp, tôi có con ngoan, có địa vị; có thể nói là tất cả cái gì trên đời này có, tôi đều có. Tôi rất happy, không có bi quan gì cả; tôi không có bệnh hoạn gì hết.
Thành ra, tánh tôi thì rất tò mò, mà tôi biết cái pháp Vô Vi này nó hay, mà tôi không biết là có thể giúp gì cho tôi, hay không?
Vấn đề vật chất đó, thể chất của tôi thì rất là mạnh khỏe, thành ra tôi không cần phải cái pháp nào mà làm cho tôi khỏe hết, tôi không cần!
Tôi muốn biết là có thể làm cho giúp tôi hơn nữa hay là không? Chớ hiện tại tôi rất happy và tôi rất thành công mọi lãnh vực, cái gì tôi cũng đều có hết! Dạ thưa xin vậy cũng đủ rồi; cám ơn Chị.
BĐ10: Dạ thưa Anh, nếu mà gia đình của Anh hạnh phúc như vậy đó, nếu Anh vào cái phương pháp này đó thì nó sẽ giúp cho Anh và gia đình hạnh phúc hơn, và vì… nghĩa là, nếu mà Anh vào pháp này ổn định tinh thần, tìm được sự thanh tịnh thì Anh sẽ thấy là mình xét mình trước, rồi thì mình mới thấy cái cách đối xử của mình đối với mọi người. Thành ra, nếu mà Anh nghĩ là gia đình Anh hạnh phúc, thì khi mà Anh hiểu Anh hơn, Anh sẽ cảm thông được những điều mà chị nghĩ và những điều con Anh nghĩ; rồi từ đó tiến ra là Anh thông cảm được người ngoài trong xã hội. Thành ra, nếu mà Anh hiểu mình á, thì rồi Anh mới hiểu người được; Anh sửa mình trước rồi từ đó Anh mới cảm hóa được những người khác, thành ra nó tiến cho Anh về cái mặt đó, là Anh sẽ hạnh phúc hơn, Anh sẽ thương người hơn, hiểu người hơn.