BUỔI TIỄN ĐƯA THẦY TẠI PARIS (A)
Paris, ngày 3 tháng 1, 1982.
Hôm nay là ngày chót của cuộc hành trình viếng thăm các bạn tại Pháp. Hôm nay tôi lại được duyên lành tái ngộ các bạn trong căn nhà này, trước khi tôi rời khỏi và tiếp tục trên hành trình đi Đông Nam Á và Úc châu. Tôi mong rằng, qua một thời gian có sự hiện diện của tôi nơi đất Pháp, để hàn gắn lại tình thương giữa bạn đạo Vô Vi, và liên kết với những người ái mộ, một đường lối tự giải thoát lấy mình. Thì việc đó, vạn sự cũng do Bề Trên an bài để cho chúng ta có cơ hội tương ngộ và tương thức để giải tiến tâm linh của mỗi cá nhân, nhiên hậu đóng góp cho cả càn khôn vũ trụ, và rõ thực chất của chính mình, và rõ sự sáng suốt căn bản của chính chúng ta.
[Đoạn nói tiếng Pháp]
Ngày mai là ngày tôi rời khỏi đây, tôi không có gì hơn, ghi lại những câu nhớ thương của Bề Trên cũng như của chính tôi:
Nhớ thương thương nhớ bạn hiền
Mỗi người một cảnh một niềm nhớ nhung
Tình thương quảng đại bao dung
Thương yêu vô tận não nùng nội tâm
Dựng xây xây dựng phập phồng
Tâm đời tâm đạo tri âm cảm hòa
Thức tâm chẳng ngại đường xa
Thế gian phá chấp tâm hòa với tâm
Vui chơi tự giải sai lầm
Luyện tâm học nhẫn tự tầm đường đi
Lời vàng tiếng ngọc tự ghi
Hành cho thành đạo tâm thì mới an
Huynh huynh đệ đệ luận bàn
Giải mê giải trược mở màn tự tu
Biết mình giáng thế học ngu
Đi vào tâm thức vượt tù trần gian
Bao lần minh nguyệt chuyển sang
Ngày nay minh đạo rõ đàng tự đi
Sông còn tự giải tự đi
Đường đời giao cảm học thi học hòa
Thầy trò xa cách phương xa
Tâm hòa chân lý chẳng xa bao giờ
Ý Trời sắp đặt thiên cơ
Dạy cho thức giác bơ vơ chẳng còn
Tâm thành nguyện giữ lòng son
Thầy trò chung một chẳng còn cách xa
Nghiệp trần tạo cảnh ta bà
Nhớ thầy nhớ bạn nhớ hòa tình thương
Vô Vi nay đã mở đường
Thương yêu xây dựng, người thương lấy người
Mừng nhau ướm nở nụ cười
Tâm linh khai triển người người dựng xây
Phân tranh nghịch thuận hằng ngày
Dìu nhau tiến hóa rõ thầy rõ ta
Gia đình trên thuận dưới hòa
Tâm người thức tỉnh chẳng xa Cha Trời
Bên trong chuyển hóa do Trời
Vô cùng bất tận đời đời dựng xây
Học khôn học dại hằng ngày
Do Trời ban rải việc này việc kia
Thức tâm tự thức sớm khuya
Tâm hòa Thượng Đế chẳng lìa cảm giao
Cha khuyên phân giải nhiều màu
Học rồi tự thức đối đầu giải minh
Sống trong tạm cảnh tạm tình
Sống rồi lại thác, chính mình phải lo
Tình thương quãng đại dặn dò
Yêu thương là chánh so đo khổ buồn
Cho nên duyên định quên Nguồn
Quên về thắng cảnh quên luôn giống nòi
Khoan dung thiếu thốn hỏi đòi
Tình thương quên mất (mà) tự lòi tật hư
Thế gian phê phán lại cười
Chính người tự tạo người người chán chê
Khổ vì tăm tối muôn bề
Không tu lại muốn sớm về với Cha
Chính mình chẳng chịu thật thà
Chơn tâm tăm tối, gạt mà không hay
Nhiều khi đỗ lỗi bạn Thầy
Chính mình tự tạo đêm ngày tối thui
Sống trong uất hận bùi ngùi
Rèn trui mới thức mới vui tâm hồn
Chẳng thâu ngoại cảnh dập dồn
Chung lo xây dựng vượt cồn si mê
Thiên đường địa ngục nhiều bề
Tạo cho tâm thức hướng về thương yêu
Dựng xây xóa bỏ nhiễu điều
Loạn tâm ghen ghét tự thiêu tâm hồn
Thương tâm muốn bạn ôn tồn
Thực hành xây dựng tự ôn thế tình
Tự lo giải thoát tâm linh
Tình thâm xao lãng tự minh ý Trời
Tự do phát triển nơi nơi
Đời là cõi tạm trau dồi vẫn xinh
Luyện hành tâm giải tự minh
Lấy không làm đích chân tình quang khai
Tiến trong đà tiến hoài hoài
Lầm sai tự tiến tiến hoài không ngưng
Nội tâm thanh tịnh Cha mừng
Vun bồi tâm đạo con cưng của Trời
Dựng xây phát triển nhiều lời
Giúp mình giúp họ đạt nơi an toàn
Sửa mình học hỏi sống an
Nhớ thương thanh tịnh tự bàn giải thông
Cùng chung khai triển một vòng
Càn khôn vũ trụ tự tòng tự đi
Chẳng còn thù hận sân si
Giải cho căn bệnh khó thì chớ lui.
Kính bái,
Lương Sĩ Hằng.
Bài thơ hôm nay nhắn nhủ các bạn và ước mong các bạn nghiên cứu và thực hành để cho gia cang được ổn định và tâm thức được điều hòa, sống trong lẽ sống đương nhiên có sự sống tốt đẹp vinh hoa của Thượng Đế.
[Đoạn nói tiếng Pháp]
Bạn Đạo: Kính thưa Thầy, xin Đức Thầy, con đem tất cả sự tăm tối của con và kính xin Thầy luôn dìu tiến con và cũng như dìu tiến chúng con được biết tu sửa nhiều hơn, được biết thanh lọc nhiều hơn, để hiểu thực sự tình thương của Cha, tình thương của Thầy, thì chúng con luôn không bao giờ xa cách Thầy nữa.
Nam Mô Ngọc Hoàng Thượng Đế Vô Cực Đạo Thiên Tôn
Nam Mô Ngọc Hoàng Thượng Đế Vô Cực Đạo Thiên Tôn
Nam Mô Ngọc Hoàng Thượng Đế Vô Cực Đạo Thiên Tôn.
(ĐứcThầy giảng ngày 03/01/1982)