Sài gòn ngày 27/04/1974
MẪU ÁÍ - Kỳ 171
Ngước lên xét cảnh gió mây
Bên trên chuyển hóa thân này tạm yên
Vạn năng thanh khí nối liền
Tiền duyên quy định khuyên hiền gắng tu
Sự sáng suốt thanh cao ở bên trên sẵn sàng đón tiếp các bạn nếu các bạn tự động chịu hoà đồng với sự thanh cao.
Bộ đầu điển xuất ra vào
Phóng thâu thâu phóng muôn mầu giải thông
Tùy duyên trợ thế chuyển vòng
Giúp người tại thế tháp tòng quy y
Phần thanh điển thường lưu bất diệt
Phóng hòa nơi hào quang bộ đầu
Cảm minh vũ trụ hư không quy hườn
Mỗi điều chuyển hóa tùy cơn
Sơn tinh thủy tú chuyển hườn hóa sanh
Tâm người minh cảm thừa hành
Luật sanh sanh hóa tạm đành phải theo
Biết được luật định của mọi sự việc thì thân tâm sẽ được thường lạc, vui cười trong tạm cảnh tựu tan, tương hội trong sự hoà cảm xây dựng của Trời Đất, nuôi dưỡng phần thanh cao tự giác về mọi khía cạnh trả vay; vui để phân tách, vui để phổ biến và đón nhận tình thương di thiện tối lạc thường trụ trong thâm tâm điển quang của mọi người. Cười; cười để hoà cảm với mọi sự tươi cười.
MẪU ÁÍ - Kỳ 171
LUẬN GIẢI
Ngước lên xét cảnh gió mây
Bên trên chuyển hóa thân này tạm yên
Vạn năng thanh khí nối liền
Tiền duyên quy định khuyên hiền gắng tu
Khi mà chúng ta ngước mặt ngó lên trên trời, chúng ta thấy có gió mây: cái đó nó chỉ huy cái mặt đất, chớ mặt đất đâu có chỉ huy nó được.
Bên trên chuyển hóa thân này tạm yên: Nhờ cái ở bên trên nó đem tứ quý cho chúng ta, có nóng, có lạnh, à, có cái mầu sắc hóa giải xuống thế gian để cho chúng ta dòm thấy những cái gì đáng tiến hay là không đáng tiến; cũng do bên trên ban hóa xuống dưới.
Vạn năng thanh khí nối liền: Tất cả những ở bên trên đem xuống, tất cả những cái gì cho mảnh đất phù sanh này; rồi chúng ta được hưởng cái đó, nuôi lớn bản thể, rồi minh cảm việc này, việc kia, việc nọ, cũng chung quy ánh sáng từ ở bên trên đem xuống, chớ dưới mặt đất này không có.
Tiền duyên quy định khuyên hiền gắng tu: Chúng ta tu thì chúng ta mới hiểu trời đất đã sắp đặt từ bao nhiêu ngàn triệu triệu năm nay; ở bên trên đã quy định và ảnh hưởng cho chúng ta để chúng ta gắng tu. Trời đất hiền hòa, hóa sanh vạn vật để nuôi loài người. Nhưng mà loài người ở thế gian đã mang cái bản thể cấu kết của Tứ Đại trong cái khẩu hiệu đoàn kết toàn năng, nhưng mà cái tâm khảm chúng ta còn sanh sự, còn tranh đua, còn tìm cách sát phạt lẫn nhau. Mình thấy càng ngày càng đê hèn, ăn của trời đất mà không có làm việc được cho trời đất; xấu xa ghê lắm! Do đó, chúng ta minh cảm rồi, chúng ta thấy cái tiền duyên quy định trời đất đã làm cho chúng ta, chúng ta gắng tu, là sửa cho nó hòa đồng với đại tự nhiên, để cho mọi người có sự thanh bình của nội tâm, mới đón nhận cái thanh bình của ngoại cảnh được.
Sự sáng suốt thanh cao ở bên trên sẵn sàng đón tiếp các bạn nếu các bạn tự động chịu hòa đồng với sự thanh cao. Bên trên sẵn sàng, bên trên không có chặn, không có chèn ép chúng ta, mà chính chúng ta chèn ép. Nhiều người bị trời mưa, ghét ông trời; trời nắng, cũng ghét ông trời; đánh cờ bạc thua, cũng trách ông trời; buôn bán lỗ lã, cũng trách ông trời; mà không biết cái tánh xấu, cái tật xấu của mình, đem cái sáng suốt ứng dụng vô trong cái thất tình lục dục, tăm tối, tham lam mà không hay.
Bộ đầu điển xuất ra vào
Phóng thâu thâu phóng muôn màu giải thông
Tùy duyên trợ thế chuyển vòng
Giúp người tại thế tháp tòng quy y
Cái bộ đầu điển xuất ra vào: Thì mọi người chúng ta tu ở đây, nhờ cái pháp Soi Hồn, tập trung cho nó mở cái khớp xương và cái nhịp tim chúng ta, thì cái điển nó ra, vào dễ dãi. Chúng ta xét một đứa bé sơ sinh cũng vậy: cái bộ đầu nó mềm, thì lúc nào nó ra vô cũng dễ dãi; mà tới lớn rồi thì nó chỉ đi lôi cuốn cái bản thể này, đi đấu tranh mà thôi. Bây giờ, chúng ta tu ở đây, mở bộ đầu để cho nó trở về phần thanh điển ở bên trên, thì nó xuất ra, vào, dễ dãi.
Phóng thâu thâu phóng muôn mầu giải thông. Thì nó cũng trở về cái nguyên căn, hồi nó xuống thế gian như thế nào thì nó phải trở về đó. Lúc các bạn nhắm mắt các bạn thấy nhiều màu sắc; đó, là xuất ra thì chúng ta mới minh cảm thâu phóng những cái màu sắc trở lộn vô, mới giải thông cái nội tâm chúng ta. Khi các bạn ngồi công phu thấy Mô Ni Châu, nhắm mắt thấy ánh sáng đó, thì thấy cái tâm các bạn nó nhẹ nhàng.
Tùy duyên trợ thế chuyển vòng: Đó, chúng ta thâu được phần điển nào thì nó sẽ cởi mở cái phần điển ở bên trong của nội tâm của chúng ta. Cái bản thể của chúng ta là cái Tiểu Thiên Địa, nó cũng là một cái thế giới và cái thế sống của đời; nhưng mà chúng ta đem được ánh sáng vô cho nó chuyển hóa tất cả những cái nẻo hóc lố bịch và cái uất khí của nội tâm.
Giúp người tại thế tháp tòng quy y, là cái ánh sáng đó nó đem vô nó giúp cho ta; chúng ta tiến theo cái đà tiến sáng suốt ở bên trên mà chúng ta tháp tòng; “Quy y” là trở về cái nguyên căn; “Quy” là trở về, “Y” là cái chơn trạng của phần thiêng liêng của phần hồn.
Phần thanh điển thường lưu bất diệt
Phóng hòa nơi hào quang bộ đầu
Cảm minh vũ trụ hư không quy hườn
Mỗi điều chuyển hóa tùy cơn
Sơn tinh thủy tú chuyển hườn hóa sanh
Tâm người minh cảm thừa hành
Luật sanh sanh hóa tạm đành phải theo
Mỗi người, mỗi mỗi nó đều chuyển hóa tùy theo cái cơn, mỗi cái căn quả khác nhau. Tôi đã thường nói, “Mắt, mũi, tai, miệng ông Hai, ông Ba, nhìn khác nhau, nó tùy cái cơn chuyển hóa, mỗi cái tánh tình đều khác nhau;” mà chúng ta hướng thượng theo cái phần thanh điển thì chúng ta được chuyển hóa tùy cơn.
Sơn tinh thủy tú chuyển hườn hóa sanh: Chúng ta hiểu được cái nguyên căn của mọi việc, thì trong bản thể chúng ta cũng có sơn tinh thủy tú. À, cái Tiểu Thiên Địa này cũng như cái ngoại cảnh, nó chuyển hườn hóa sanh, nó đi trở lộn lại cái nguyên căn nó, thì nó sẽ đi tới cái cảnh trường tồn bất diệt.
Tâm người minh cảm thừa hành: Cái tâm chúng ta minh cảm rồi, chúng ta nắm đó mà tiến; chỉ là cái phần thanh điển chủ bản thể, chớ bản thể không có làm chủ cái phần thanh điển được.
Luật sanh sanh hóa tạm đành phải theo: À, cái luật sanh sanh hóa; cái nào sanh, cái nào khắc, cái phần nào chúng ta trả theo phần nấy, chớ chúng ta không có nên cố bám, khắc cái việc này, rồi nuôi dưỡng cái việc kia. Chúng ta tu ở đây, hòa đồng với tất cả; cái phần sanh, khắc của nó là chúng ta đành phải theo: đó là sự nhiễu động của cơ thể. Còn cái phần thanh cao, nó trụ hóa ngay trung tim bộ đầu, nó sẽ giải tỏa và nó tiến gần lên bên trên. Cái phần thế gian đành phải để lại thế gian; chúng ta không thể tham lam ôm hết tất cả cái bản thể này đi lên trên được.
Biết được luật định của mọi sự việc thì thân tâm sẽ được thường lạc, vui cười trong tạm cảnh tụ tan, tương hội trong sự hòa cảm xây dựng của trời đất, nuôi dưỡng phần thanh cao tự giác về mọi khía cạnh trả, vay. Vui để phân tách, vui để phổ biến và đón nhận tình thương, “Di thiện tối lạc” thường trụ trong thâm tâm điển quang của mọi người. Cười: cười để hòa cảm với mọi sự tươi cười. Cho nên, nhiều người tu, gặp được đức Di Lạc; thì tại sao chúng ta gặp được đức Di Lạc chúng ta thấy vui vẻ? Mà làm sao mới gặp được đức Di Lạc? Cái luồng điển của chúng ta di thiện, đâu đó nó thăng bằng, rồi nó mới hòa đồng ở bên trên, lúc đó chúng ta mới tương hội. Khi mà luồng điển âm dương của các bạn được hòa đồng thì các bạn muốn buồn, buồn không được! Nó định tâm rồi, lấy gì buồn? Còn nó âm thạnh dương suy, dương thạnh âm suy, nó làm cho con người buồn; còn âm, dương tương hòa tương hội, thì không có buồn. Thì lúc đó nó thơ thới ở trong thâm tâm, thì mọi người thấy chúng ta vui và chúng ta xét cái chuyện thế sự, bề trái của mọi việc, tụ tan rõ ràng, mình thấy họ lăng xăng, chỉ biết cười hơn là trách.
Sửa mình để tiến, xây dựng mình để đạt tới một cái sự thanh cao nguyên căn: trước kia chúng ta là một vị tiên đồng, tiên nữ giáng sanh ở thế gian; phải trở về nguyên căn của chúng ta, chúng ta mới thấy cái thảnh thơi vui thú, trường cửu bất diệt. Còn nếu mà chúng ta còn nuôi dưỡng tranh đấu, lấy cái bề thế, lấy vật chất để bảo vệ cái cơ thể này, chắc chắn không có trường tồn. Chính mọi người ở đây ai cũng hiểu rõ là cái bản thể chúng ta không trường tồn: thử một giai đoạn để chúng ta thấy rõ ràng, sanh, lão, bệnh, tử: sanh ra làm con người, lần lần lớn lên, rồi già, rồi bệnh, rồi chết. Ai cũng phải đi tới con đường đó, không có một người nào mà tránh được. Cho nên, chúng ta bước vào với điển giới để thanh lọc; các bạn tu ngay vô cái điển giới thì các bạn mới đi về cái thanh cao, toàn thiện toàn giác được. Còn nếu mà còn đi về cái vật giới thì tu hoài, mấy ngàn năm cũng vẫn còn ở thế gian.
Cho nên, các bạn đến đây là dùng cái trí ý để xem xét và sửa chữa cái luồng thanh điển ở bên trong; mượn cái pháp này là cái phương tiện để các bạn cởi mở những cái uất khí nặng nề nó đã nuôi dưỡng, do mình đón rước nó và đem cho nó bám vô trong nội tâm; bây giờ chúng ta giải tỏa cho nó hòa đồng với đại tự nhiên; thì tự nhiên chúng ta trị nguyên căn của cái bịnh tham, sân, si, hỉ, nộ, ái, ố, dục. Chỉ có luồng điển của Lưu Ly Quang Phật mới trị được cái căn bệnh tham, sân, si, hỉ, nộ, ái, ố, dục của các bạn; cái thuốc thế gian là tạm thời mà thôi.
Cho nên, có sự cố gắng, phải nghiên cứu; mà nghiên cứu phải đi cho đến cùng, đến đích. Bởi vì chúng ta đã có cái đầu óc, chúng ta đã biết giúp xã hội, chúng ta muốn đem điều lành cho tất cả; vậy chúng ta trước hết phải đem điều lành tận cùng, tìm hiểu cái nguồn gốc nguyên năng của vạn vật, thì lúc đó chúng ta mới trau dồi sửa đổi, đem cái sáng suốt càng sáng suốt hơn cho tất cả mọi người. Đó là cái việc quý giá nhất, mà trong thâm tâm các bạn ai cũng muốn. Nếu chúng ta không muốn, chúng ta không có thưởng thức cái đường lối của Thích Ca; nếu chúng ta không muốn, chúng ta không có thưởng thức cái đường lối của Jésus Christ; không có thưởng thức đường lối của Quan Âm! Thì những vị trọn lành đó họ đã quên đời họ mới tiến về đạo. Cho nên, các bạn có mượn cái phương tiện này, đây rồi một thời gian các bạn, tuy rằng ở thế gian, nhưng mà đạt được cái thiêng liêng giới rồi các bạn biết rồi, “Tôi không phải người ở thế gian mà chính sự trường tồn là ở bên trên; còn cái sự có thể tiêu diệt là ở trên mặt đất này.”
Cảm ơn các bạn.
(Trích từ băng giảng của Đức Thầy -- Sài gòn ngày 27/04/1974)